DEMONATA TẬP 3 - THỊ TRẤN SLAWTER - Trang 136

Một con yêu cao nghệu, làn da đỏ tái với nhiều vết rạn nứt bên trên mà từ

đó máu liên tục rỉ ra. Đôi mắt màu đỏ khé. Không tóc, cũng không lỗ mũi.
Hàm răng và cái lưỡi trắng nhởn. Nơi lẽ ra có trái tim là một cái lỗ, đầy
những rắn nhỏ xíu loi nhoi. Những bàn tay sứt sẹo nằm ở cuối tám cánh
tay. Không có chân, mà chỉ những dải thịt lùng nhùng thòng xuống từ eo
hắn, tạo dáng hình những cẳng chân khẳng khiu, méo mó. Trong suốt thời
gian đó, hắn không chạm vào nền nhà mà chỉ lơ lửng bên trên mặt đất vài
phân.

- Giờ đây là thị trấn của chúng ta, hoặc sẽ sớm như thế - Con yêu nói -

Các ngươi không thể làm gì để ngăn cản chúng ta.

Đôi mắt của hắn dán vào tôi và hắn cười toe toét:

- Bất kỳ một ai trong các ngươi cũng không thể làm gì được - ngoại trừ

bị thảm sát.

Thế rồi hắn cười khanh khách và trôi trở vào nhà thờ. Những cánh cửa

đóng sầm lại. Một thằng bé trong nhóm các tiểu anh hùng thét lên. Davida
la lớn:

- Cắt!

Mọi người đổ xô về phía trước, reo hò, chúc tụng các diễn viên, nhận xét

rằng con yêu trông thật sinh động và kinh khủng, tự hỏi bằng cách nào mà
nhóm hiệu ứng có thể làm cho nó treo lơ lửng một cách đáng tin đến thế,
thứ máy móc nào đã được trưng dụng đến.

Nhưng không có một sợi thừng hay động cơ nào. Đó không phải là một

mô hình hay hóa trang. Vài ngờ vực còn sót lại trong tôi cho tới lúc này tan
biến hết. Chúng tôi đang đối mặt với một nguy cơ vô cùng nghiêm trọng.
Con yêu đó không nói theo lời thoại của một kịch bản phim. Những lời của
nó không hướng tới những nhân vật hư cấu, mà hướng tới những người
quan sát chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.