DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 101

Những lời lẩm bẩm giận dữ từ những người đàn ông:

- Như thế không đúng!

- Bọn người man rợ!

- Những gã như thế sẽ không sống lâu nếu chọi với lũ yêu tinh!

Tôi làm ngơ họ và tập trung vào Drust và cách hai bàn tay của ông ta

dừng lại trên những quân cờ. Những ngón tay dài, thanh tú, không sứt
sẹo. Chúng di chuyển những quân cờ từ điểm này sang điểm khác một
cách nhanh nhẹn, êm ái. Tôi có cảm giác ông ta có thể di chuyển chúng
tôi cũng dễ dàng như vậy. Và có thể đã làm rồi.

-> Sau bữa ăn trưa. Drust lại đi bên cạnh tôi. Nhưng lúc này, thay vì

đặt những câu hỏi, ông ta nói:

- Ta có thể dạy cho cô nếu cô sẵn lòng học hỏi.

Tôi nôn nóng trả lời:

- Cờ vua à?

- Không, phép thuật.

Tôi dừng phắt lại và nhìn ông ta chằm chặp như thê ông ta vừa tát tôi.

Fiachna và Connla dừng lại sau lưng chúng tôi, tay chụp lên vũ khí. Tôi
bắt đầu bước trở lại trước khi họ hỏi có chuyện gì không ổn. Drust vẫn
bước bên cạnh tôi, chờ tôi lên tiếng. Bran đi ở mé bên kia, đang rượt
theo một con bướm. Đầu tôi đang kêu lên o o với những ý nghĩ xung đột
lẫn nhau. Tôi thích học phép thuật từ một tu sĩ - họ có thể làm nhiều điều
hơn những nữ tu. Nhưng những người đàn ông chỉ dạy những cậu con
trai. Đó luôn là cách thức xưa nay.

Drust lên tiếng, đang đọc những ý nghĩ của tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.