-> Bốn ngày hành quân. Bốn đêm ngủ ngoài trời. Chúng tôi nằm
xuống nghỉ khi mỗi chiều tà, một mình hay thành từng cặp, náu mình
dưới những thân cây. Drust lần lượt tới với từng người, chạm vào chúng
tôi và đọc những câu thần chú. Chúng tôi được lệnh không di chuyển
trong đêm, ngay cả khi chúng tôi cần đi vệ sinh.
- Cứ đi ngay tại chỗ các người nằm nếu bắt buộc. Đừng rời khỏi nơi
đã ổn định. Thần chú sẽ bị phá vỡ nếu các người di chuyển.
Đêm đầu tiên không có gì xảy ra. Không có những hoạt tử thi hay lũ
yêu tinh. Tôi ngủ chập chờn, co người lại cạnh Goll, ý thức được phép
thuật của Drust - không khí chao động quanh tôi - tự hỏi nó có kéo dài
không.
Đêm thứ hai, một con quái vật ghép với nhiều phần cơ thể của con
người loạng choạng đi ngang qua. Nó rên rỉ và cào lên mặt đất với những
ngón tay lộ cả xương. Đói, thèm khát bất cứ thứ thịt nào, thậm chí của
côn trùng. Nó đi qua cách chỗ tôi đang nằm với Orna chừng bốn năm
bước chân. Chúng tôi nín thở. Tôi cảm thấy những ngón tay của Orna
chậm chạp lần tới thanh kiếm của bà. Tôi muốn nói thì thầm, "Không",
nhưng tôi sợ không dám gây ra tiếng ồn ào.
Con hoạt tử thi dừng lại. Tôi nghĩ nó nhìn thấy tôi. Orna rít lên. Bàn
tay bà ta tìm thấy cán kiếm. Những ngón tay khép chặt lại.
Thế rồi một con cáo từ một bụi rậm phóng ra và vọt chạy xa khỏi con
quái vật hoạt tử thi. Nó tru lên và ì ạch đuổi theo con thú, hai cánh tay vỗ
đen đét lên xuống.
Im lặng, vài giây sau bị Drust phá vỡ:
- Hai người duy nhất không cầm lấy vũ khí là Bec và Goll. Và Goll
thì đang ngủ.
Một khoảnh khắc tạm ngưng. Tôi cảm nhận được nụ cười của ông
trong bóng tối.