- Giờ thì các người đã thấy hiệu quả phép thuật của ta, ta hy vọng lần
sau các người hành động ít hấp tấp hơn. Suýt chút nữa các người đã làm
lộ nơi ẩn nấp của chúng ta.
Sau đó chúng tôi ngủ ngon hơn, dù ít nhất một người trong bọn vẫn
phải thức vào bất kỳ lúc nào, để mắt trông chừng không chỉ bọn hoạt tử
thi và yêu tinh, mà cả tu sĩ Drust đầy bí ẩn.
-> Dưới con mắt nghiêm khắc của Drust, tôi bắt đầu thực hành phép
thuật và học hỏi rất nhanh, cảm thấy quyền năng của tôi tăng lên. Nhưng
tôi không thể làm cho những câu chú mới phát sinh hiệu lực. Phép thuật
của đàn ông khác với của đàn bà. Chúng tôi hấp thu năng lượng từ đất,
cây, gió, mặt trời, mặt trăng. Thế giới được nạp đầy phép thuật tự nhiên
mà chúng tôi khai thác. Chúng tôi là những tạo vật của tự nhiên, và
giống như những con ong hút phấn từ những bông hoa, chúng tôi thu
lượm những hạt phép thuật từ đất đai và không khí xung quanh chúng
tôi.
Phép thuật của Drust thì khác hẳn. Ông chỉ tiết lộ với tôi những phần
rời rạc của các bí mật của mình, nhưng dường như ông hấp thu hầu hết
năng lượng của ông từ những vì sao. Một số từ mặt trời và mặt trăng,
nhưng phần lớn là từ những thiên thể ngoài xa.
Một đêm nọ ông nói với tôi:
- Các thần linh đang chuyển dịch ở đó.
Drust ngủ một mình, nhưng đêm này ông yêu cầu tôi nằm bên cạnh.
Trời không có nhiều mây lắm, vì thế chúng tôi có thể nhìn thấy rõ những
vì sao.
Ông nói tiếp:
- Cả lũ yêu tinh cũng vậy. Và linh hồn của những người chết. Họ
chiến đấu, làm việc, yêu thương, giống như chúng ta. Nhưng những hành