ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 70

ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH

Như Thi Vấn

www.dtv-ebook.com

Chương 11: Mỗi Mối Lương Duyên Đều Cần Đến Sự Tình Cờ (1)

Mưa dầm dề mấy ngày liền, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh mặt trời.

Hết giờ làm việc, Trình Vũ Phi thầm reo lên một tiếng, chạy như bay đến
thang máy. Hiếm hoi lắm mới có một ngày trời đẹp như thế này. Cô đã hẹn
với Điền Thiêm đến khu chợ gần đây mua sắm. Sắp cuối năm rồi, chỗ nào
cũng có chương trình giảm giá. Trình Vũ Phi thấy tiêu tiền cũng giống như
kiếm tiền, đều là thời khắc vui vẻ nhất, phấn khích nhất.

Cửa thang máy sắp đóng lại, “Đợi một chút!” Trình Vũ Phi lao đến,

không biết thế nào lại giẫm ngay vũng nước bẩn, trượt chân ngã sõng xoài.
Cô vội vàng đứng dậy, dáo dác nhìn xung quanh, may quá, thang máy này
ở một vị trí vắng vẻ, xung quanh chẳng có ai.

Bước vào thang máy, Trình Vũ Phi bực dọc đá đôi dép hiệu Crocs mà

bệnh viện cấp cho mình, tất nhiên là hàng nhái, chất lượng kém vô cùng.
Chất liệu quá mềm, đế thì trơn trượt. Đây là lần thứ tư cô bị ngã kể từ khi
mang đôi dép này, cô quyết định cho nó vào sọt rác nếu không không biết
còn bị vồ ếch bao nhiêu lần nữa. Đáng hận là nghe nói phòng vật tư mua
loại dép này với giá 60 tệ một chiếc. Trình Vũ Phi mỗi lần đi dạo phố đều
nhìn thấy loại dép nhái này bán đầy đường, 12 tệ một chiếc. Mỗi lần nhìn
thấy cô đều nghĩ, phòng vật tư phen này vớ bở rồi. Của công đúng là được
dùng vô tội vạ, trong khoa muốn mua loại xe đẩy chuyên dụng bằng thép
không gỉ, giá ngoài thị trường là 500 tệ, nhưng phòng thiết bị lại gọi người
đến bảo giá lên đến 6.000 tệ! Chẳng trách bệnh nhân đông như thế mà bệnh
viện vẫn bị lỗ. Chẳng còn cách nào khác, bệnh viện công là không thể nói
đến chuyện có lời, nhưng lại không thể không có lời, đành phải nghĩ cách
để tăng vốn mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.