ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 175

khoản tiền từ trên trời rơi xuống, vậy là em có thể mua những thứ mà trước
đây rất muốn mua nhưng lại tiếc tiền."

Một khoản tiền từ trên trời rơi xuống? Tô Nhất Minh lập tức nghĩ đến

chuyến du lịch ở Tam Á, tức tối hừ một tiếng: "Vũ Phi, sao em lại đổi
chuyến du lịch hai người thành nhân dân tệ vậy?"

"Đừng nhắc đến nữa, anh không biết em đã tốn bao nhiêu sức đâu.

Thật là những điều khoản vô lý mà, em đến công ty du lịch hỏi thì người ta
nói thời hạn đã được ấn định, nhất định phải thứ tư tuần sau. Mà thứ tư tuần
sau em lại có ca trực, em đã rất mất công để thương lượng với họ, đổi lại
thời gian khác họ không cho."

Tô Nhất Minh nghĩ không phải họ không cho mà là họ không dám, bởi

vì thời gian do anh ấn định. Vì chuyện này anh đã tốn rất nhiều công sức,
sắp xếp công việc, khéo léo từ chối những buổi tiếp khách, không dễ dàng
gì có được năm ngày rảnh rỗi. "Thứ tư tuần sau anh lại rảnh." Anh hừ một
tiếng.

"Anh… muốn đi cùng người khác ư? Em lại nghĩ anh muốn đi cùng

với em…"

"Tất nhiên là anh muốn đi cùng em rồi." Tô Nhất Minh lập tức xóa bỏ

nghi ngờ của cô, "Nhưng em không xin nghỉ phép được sao?".

"Không được đâu, Tết vừa rồi em đã xin nghỉ phép để về nhà rồi,

trong khoa có rất nhiều bác sĩ là người ngoại tỉnh, phải luân phiên nhau về
thăm nhà. Lúc này là lúc khoa cấp cứu bận rộn nhất, em không thể xin nghỉ
phép được. Em đã định tặng cho người khác, nhưng hỏi trong khoa người
nào cũng không có thời gian… Điền Thiêm cũng nói là phải làm thêm giờ,
công ty anh cũng bận đúng không? Em còn nghĩ là anh không có thời gian
nữa kìa…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.