ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 29

Trình Vũ Phi đành cười gượng, "Bác không sai, nhưng bệnh viện nói

đúng đấy, bệnh cảm sẽ tự khỏi, ở nhà uống nhiêu nước và uống một ít
thuốc hạ sốt là được, ngày nào truyền nước biển cũng không có tác dụng gì.
Hơn nữa, bác cảm thấy bệnh của mình rất nặng mà chỉ tốn một ngàn tệ đã
chữa khỏi lẽ ra nên vui mừng mới phải..”

"Nhưng cuối cùng bác sĩ vẫn chẩn đoán là bệnh cảm thường..."

"Thì vốn dĩ chỉ là cảm thường thôi mà..”

"Khám cho một người bị cảm sao lại lấy của người ta những một ngàn

tệ, ăn cướp à?"

"Đó là bởi vì bác muốn truyền nước biển.."

"Các cô xem, bị cảm mà phải tốn một ngàn tệ có lý không?"

"..."

Tô Nhất Minh nhè nhẹ lắc đầu, nhìn bác sĩ Trình đang bối rối chưa

biết trả lời thế nào, trong lòng có chút thông cảm. Bệnh nhân từng tốp từng
tốp ập đến, hom nửa giờ đồng hồ mà vẫn chưa tìm được cơ hội nói chuyện,
Tô Nhất Minh thở dài, gồng mình len ra khỏi đám đông. Một đêm không
ngủ, anh cũng cảm thấy mệt rồi…

Chưa được vài ngày, Tô Nhất Minh đã nhận được tin tức chính xác từ

Vu Tuy Văn: Lão Vương tuổi đã cao, bây giờ lại có bệnh, chắc chắn là phải
về hưu sớm. Thay thế lão Vương vào vị trí đó là một tay mới hoàn toàn.
Thời đại của lão Vương qua rồi, giá trị của ông ta cơ bản không còn nữa.
Là một doanh nhân, Tô Nhất Minh nhạy bén chuyển hướng, bắt đầu nghe
ngóng sở thích và thân thế của giám đốc mới. Song anh vẫn cho người đến
chăm sóc lo liệu cho lão Vương, Tô Nhất Minh biết rất rõ, tuy có một sổ
người không giúp được gì cho bạn nhưng muốn giở trò phá bĩnh thì rất dễ,
chỉ cẩn tung ra một tín thất thiệt, hoặc làm một động thái nhỏ cũng đủ hủy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.