nằm yên đấy, có ai hỏi trong người ra sao cũng không buồn mở miệng, đã
có mấy người hầu trả lời thay.
"Thôi thì cứ cho rằng Hanađzyô là một nghệ sĩ, có thể nói là không phải
người trần. Nhưng việc gì cả bệnh viện phải cuống cuồn lên vì một cô đào
hát như vậy ? Dĩ nhiên đây là lỗi của Naôê. Cứ cho là hiện giờ ông ta làm
cho một nhà kinh doanh tư nhân, thế nhưng dù sao cũng đã có thời tỏ ra
xuất sắc trong bệnh viện của trường đại học và được coi là một ngôi sao
sáng của khoa học. Lại còn chiều chuộng ông bầu của Hanađzyô.. như thế
nghĩa là ông ta cũng chịu khuất phục sức mạnh của đồng tiền... "
Kôbasi buồn thở dài.
Trên tivi người ta đang truyền hình một buổi biểu diễn ca nhạc. Các minh
tinh của loại nhạc nhẹ lần lượt ra trước micrô trình diễn những ca khúc
được ưa chuộng nhất của tuần qua. Người điều khiển buổi diễn, mà Kôbasi
nhìn mặt thấy quen quen tươi cười mời lên sân khấu môt nữ ca sĩ mảnh
khảnh. Cũng giống như Đzyunkô, cô ta có cái giọng hơi khàn. Kôbasi đã
trông thấy cô trên màn ảnh nhiều lần. Sau khi trao đổi với cô ca sĩ mấy câu
khách sáo, người điều khiển bỗng nói :
- Gần đây Đzyunkô Hanađzyô bị ngất xỉu ngay trên sân khấu. Tôi hy vọng
rằng cô sẽ không gặp phải cảnh ấy chứ ?
- Tôi thì không thế đâu, - Cô ca sĩ cười.
- Cô cẩn thận đấy. Chứ không thì.. Cô nên biết rằng đã có một ngôi sao rơi
thì sẽ có những ngôi sao khác rơi theo. Không khéo nổ ra cả một nạn dịch
tễ. Nhưng tôi nói gì thế này ? Bệnh viêm ruột thừa có bao giờ truyền nhiễm
đâu !
- Ôi, đến chết cười ! - Cô gái cười phá lên, rồi dùng một cử chỉ rất kiểu
cách, cô ta cầm micrô đưa lên môi.
- Viêm ruột thừa ư ? - Kôbasi lẩm bẩm, lòng hoang mang. Anh không nghe
nhầm : người điều khiển vừa rồi nói rất rõ "viêm ruột thừa"... Cô ta đã trả
lời : "Ôi, đến chết cười!" - và cả hai đã cười rộ.
"Ra thế đấy.. Như thế có nghĩa là đối với công chúng thì Đzyunkô bị viêm
ruột thừa... "
Kôbasi có một linh cảm rất khó chịu. Rõ ràng là khi trả lời điện thoại anh