ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 136

bên để khỏi bị nhìn qua mắt cửa . Nhưng cánh cửa vẫn không thấy mở ra .
"Có lẽ không có nhà?" - Cô nghĩ bụng lòng tràn đầy hy vọg, rồi cố dạn dĩ
lên, cô bấm chuông một lần nữa . Lần này thì cửa mở ngay. Cô sợ hãi rụt
tay lại : trước mặt cô là Naôê đang đứng chắn ngang lối vào .
- Tối qua tôi có gọi điện cho bác sĩ ...
- À, cô ... - Naôê đứng sang một bên nhường lối cho khách vào . - Mời cô
vào nhà.
Ông đưa tay lên vuốt mái tóc rối bù, đóng cửa lại và vặn khóa .
- Đây, tôi vừa mua ở dọc đường đây ... Mayumi vụng về đưa gói táo ra,
nhưng Naôê thậm chí cũng không buồn nhìn lại, lẳng lặng đi vào buồng
ngồi xuống trước mặt chiếc lò kôtatsu. Mayumi rụt rè vào theo.
Một cái cửa sổ lớn ... Dọc mấy bức tường là những cái giá sách, một cái
bàn viết . Một cái giường . Chắc hồi nãy ông ta đang ngủ : tấm chăn bị lật
ra một cách cẩu thả. Mayumi thấy xấu hổ không sao chịu nổi, nhưng bây
giờ không còn đường thoái lui nữa .
- Chỉ có sakê thôi, - Naôê phá tan sự im lặng.
- Thôi-thôi, cám ơn ạ . Tôi phải làm phiền bác sĩ chỉ vì .. bác sĩ ... bàn chân
thôi ...
Mayumi có một thái độ kiểu cách thiếu tự nhiên. Trong một tình huống như
thế này, có lẽ một cô gái bán bar dày dạn nhất cũng phải biến thành con nhà
lành .
- Tôi phải đến tận nhà làm phiền bác sĩ thế này thật không phải. Nói chung,
tôi cũng định đến bệnh viện ...
Naôê gạt chồng tạp chí sang một bên .
- Được rồi, được rồi. Cô đến bệnh viện chữa chân từ bao giờ nhỉ? Cách đây
hai tháng phải không ?
- Vâng, đầu tháng chín .
Mayumi nhìn cái cốc đặt trên lò kôtatsu. Trong cốc còn một chút sakê .
- Nào, cô cho xem đi .
- Ngay bây giờ à ? - Mayumi luống cuống .
- Chứ còn bao giờ nữa ?
Mayumi bàng hoàng đưa mắt nhìn quanh . "Ngốc hết sức ! Đến nhờ người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.