ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 273

Tính cách trẻ trung và cương trực của Kôbasi không hiểu sao làm cho
Nôrikô có một cảm giác bực bội âm ỉ.
- Có lẽ nên hỏi ý kiến bác sĩ Naôê - Cô đề nghị.
- Dĩ nhiên là phải hỏi chứ... - Hình như Kôbasi muốn nhờ Nôrikô đánh thức
Naôê.
- Tôi chắc tiên sinh đã dậy rồi. Có thể gọi điện.
- Tôi sẽ gọi thử, - Kôbasi đáp.
Nôrikô chạy xuống cầu thang.
Chừng mười phút sau Naôê bước vào phòng y tá. Ông mặc săng-đai và vét-
tông; mái tóc rối bù, gương mặt thiếu ngủ. Có thể thấy rằng ông nằm mãi
không ngủ được, tuy tối qua ông đi ngủ sớm, vào khoảng mười giờ.
- Xin chúc năm mới, - Kôbasi, Akikô và Hubanisi nói.
Naôê đáp lại lời chúc tết: hình như đến bây giờ ông ta mới nhận ra rằng
năm mới đã đến. Chắc hẳn đối với ông cũng thế thôi: năm mới thì mới
nhưng công việc thì cũ.
- Xin lỗi tiên sinh vì đã phải đánh thức...
- Không sao, đằng nào thì cũng đã đến lúc phải dậy.
- Tiên sinh sắp đi Hôkkaiđô ạ?
- Vâng. - Naôê gật đầu và thọc tay vào túi lấy thuốc lá. - Anh có việc gì cần
nói với tôi phải không?
- Vâng. Có một việc... Đây, có bức thư này vừa nhận được.
- Naôê mở bức thư ra và bắt đầu đọc. Dưới ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào,
những ngón tay dài và mảnh của ông trông như trong suốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.