ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 277

- Xứng đáng, không xứng đáng... Vấn đề không phải ở chổ ấy. Không có
lối thoát nào khác.
- Nhưng... - Kôbasi nhìn Naôê như thể đang trông thấy trước mặt mình một
quái vật. - Ông già sẽ chết ngay... - Giảng giải điều này cho Naôê thì thật là
ngu xuẩn, nhưng Kôbasi không kìm nổi. - Chẳng lẽ tiên sinh không cần biết
đến điều đó hay sao?
- Thì ngay việc tiếp máu cũng chỉ làm cho ông cụ sống thêm được vài
tháng là cùng.
- Rút ngắn thời hạn ấy là bất lương!
- Bất lương ư? - Naôê sấn tới sát người Kôbasi. - Anh nói là bất lương phải
không? - Ông nhìn Kôbasi từ đầu đến chân một cách căm giận đến nỗi anh
bất giác lùi lại.
- Không phải sao? - Kôbasi bàng hoàng nói lắp bắp. - Nhuộm glucoza, giả
làm máu mà là lương thiện ư?
- Khi không còn có thể làm gì nữa, thì phải làm sao cho người ta được chết
một cách bình yên. Dĩ nhiên huyết thanh nhuộm đỏ không thể lừa được
anh. Vì anh đã biết hết sự thật. Nhưng Uênô và cụ bà không biết. Phải để
cho họ tin rằng chúng tra đã làm hết cách.
Kôbasi ngẫm nghĩ. Có lẽ trong những lời Naôê vừa nói có một phần sự thật
chăng? Không. Đối với người thầy thuốc con đường ấy không thể chấp
nhận được. Làm như vậy thì còn gì là ý thức bổn phận.
- Người thầy thuốc có bổn phận cứu giúp bệnh nhân, làm cho bệnh nhân tất
cả những gì có thể làm được, - Kôbasi một mực không nhượng bộ. - Và nếu
khả năng bị hạn chế thì phải cố kéo dài cuộc sống của bệnh nhân dù chỉ là
một ngày.
- Câu trích dẫn ấy đúng.
- Chỉ là một câu trích dẫn thôi ư?
- Tiếc thay thế giới của chúng ta không phải là một thế giới lý tưởng.
Kôbasi cũng hiểu điều đó nhưng vẫn không sao đồng tình với Naôê được.
Anh cãi tiếp:
- Người thầy thuốc trước hết phải là một con người nhân đạo.
- Chà, nhân đạo! - Naôê mỉm một nụ cười chua chát và ngồi lại cho thỏai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.