ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 37

- Ông ấy có buổi họp ở ban quản trị Hội Lương Y.
- Lúc nào cũng bận rộn...
- Ông ấy thích bận rộn thế đấy, lại còn đi tìm việc cho nó bận rộn thêm nữa,
- Ritsukô so vai. - Cả tối hôm nay cũng vậy, thế nào ông ấy cũng tìm cách
chuồn đi đâu cho mà xem.
- Bác sĩ trưởng nhiều việc quá...
- Không sao đâu. nếu còn đủ sức vui chơi giải trí tức là vẫn còn sức khỏe! -
Ritsukô cười xòa.
- Thế tôi đi gọi nhé - Murakami hỏi.
- Cô đừng quên đấy. Những giấy tờ kia đến mai nhất thiết phải xong đấy
nhé, - Ritsukô nhắc nhở.
- Dĩ nhiên, tôi mang các thứ ấy về nhà làm đây.
Murakami cúi chào rồi ra khỏi phòng. Naôê nhìn theo, rồi nâng ly lên.
- Có lẽ tôi cũng uống với bác sĩ nhé?
- Bà cũng biết uống rượu ư?
- Chút xíu thôi. Tôi thì uống độ hai ly đã thấy choáng váng rồi.
Ritsukô lại rót đầy cốc cho Naôê, rồi rót cho mình chút ít và đưa lên môi
nhấp vài giọt.
Một khuôn mặt hơi thiếu sinh động nhưng cũng đẹp... Có lẽ không ai ngờ
là bà đã bốn mươi tám tuổi. Các cô y tá thường kháo nhau: hồi trẻ bác sĩ
trưởng đã phải quì xuống van xin Ritsukô vui lòng làm vợ ông. Bây giờ thì
dĩ nhiên tuổi trẻ đã qua, nhưng những dấu vết của nhan sắc thời xưa vẫn
còn.
- Có lẽ vẫn phải uống whisky tiên sinh ạ. Tôi xin phép được hầu rượu tiên
sinh.
Ritsukô lấy một cái ly sạch, cho nước đá vào và rót whisky.
- Nhà tôi uống whisky bao giờ cũng pha nước.
- Không cần ạ.
Naôê uống một hơi cạn cốc rượu. Ông ưa thích cái cảm giác ấy - cái cảm
giác nồng cháy của một làn sóng nóng hổi từ từ chảy dọc thực quản xuống
dạ dày. Vào những giây phút như vậy trong trí Naôê bao giờ cũng hiện ra
một hình ảnh bất di bất dịch: lớp niêm mạc màu đỏ tươi của thực quản dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.