Kỉ Dĩ Ninh bỗng nhiên có cảm giác thích thú với câu nói của Đường
Dịch.
“Em cũng không biết anh tốt nghiệp bằng cấp gì?”
“Miễn cưỡng tốt nghiệp trung học cơ sở thôi, làm gì có bằng cấp chứ.”
“……”
Kỉ Dĩ Ninh có chút bối rối, bán tín bán nghi hỏi:“Thật sự?”
“Thật sự.” Vẻ mặt của Đường Dịch vẫn bình thản, cả người lẫn vật
đều biểu tình vô hại:“Xã hội đen đều là đánh đập giết tróc thôi, học văn hóa
nhiều như thế để làm gì chứ, tốt nghiệp trung học cũng đủ rồi mà.”
Kỉ Dĩ Ninh nghe thấy vậy lại càng bối rối, nghĩ lại, không đúng
nhé,“Vậy trong thư phòng của anh có nhiều sách văn học nước ngoài như
thế để làm gì?” Toàn là những bộ sách thâm thúy khó hiểu như vậy, một
học sinh trung học làm sao có thể xem được.
Đường Dịch không chớp mắt đã thuận miệng nhặt ra một lý
do:“Haizz, một kẻ tốt nghiệp trung học lại phải nuôi nhiều thủ hạ như vậy,
đương nhiên cần phải trang điểm mặt tiền rồi.”
“……”
Đứng trước mặt một người chỉ mới tốt nghiệp trung học cơ sở thế này,
thân là sinh viên ưu tú tốt nghiệp đại học Cambridge ở Anh như cô lại lúng
túng không biết nói gì.
Nhưng mà, tại sao vẫn cảm thấy không thể tin được nhỉ……
Đường Dịch cúi đầu, có chút đau thương, ngay cả giọng điệu cũng
khiến người ta thương tiếc:“Mẹ anh mất sớm, bố anh lại mặc kệ anh……”
Dừng một chút, giọng điệu lại tăng lên đau kịch liệt hơn nữa:“Anh cũng