trước, khi cô vừa gặp được Đường Dịch rồi bị anh giữ lấy bên người, phải
mất nửa năm cô mới quen được với hoàn cảnh xa lạ mà anh đem đến.
Đây là thói quen riêng tư của cô, chưa từng dự đoán được, Đường
Kính lại biết.
Chống lại tầm mắt kinh ngạc của cô, Đường Kính nở nụ cười:“Không
phải anh hiểu em, mà là anh hiểu Đường Dịch……”
Anh cười nói cho cô:“Em chưa thấy qua bộ dáng độc thân của Đường
Dịch, thời điểm đó Đường Dịch chơi bời thực điên cuồng, giống như
trường hợp của ngày hôm nay, nếu đổi lại thành Đường Dịch của trước đây,
khẳng định sẽ không trở về. Em không thấy đêm nay cuối cùng anh ấy vẫn
tắt điện thoại sao? Cho dù mọi người ở đây đã chơi xong, tự nhiên cũng sẽ
có những người khác gọi điện kéo anh ấy ra ngoài. Với thân phận và khả
năng của Đường Dịch, mọi thứ anh ấy đều biết, chỉ cần anh ấy xuất hiện ở
quán bar hay quán ăn đêm, chắc chắn sẽ không bước ra được.”
Kỉ Dĩ Ninh nghe xong mở to mắt.
“Vậy hôm nay anh ấy……”
Đường Kính cười thực ôn nhu:“Anh ấy có khả năng, nhưng mà em lại
không có khả năng. Vừa rồi nếu anh ấy quyết định ở lại nhà anh, hoặc là
tiếp tục đi ra ngoài chơi, em cũng chỉ có thể ngủ lại nhà anh, hay là một
phòng nào đó trong khách sạn……. Chính vì thế anh mới đoán được em
không có thói quen ngủ giường lạ, thay đổi địa phương em sẽ không quen,
Đường Dịch là vì em nên vừa rồi mới có thể kiên trì muốn về nhà.”
Kỉ Dĩ Ninh:“……”
Đường Kính nghiền ngẫm nhớ tới lời nói vừa rồi của Đường Dịch,
không nhịn được vuốt cằm bật cười:“Cái gì mà không quen ngủ giường nhà