ĐEN TRẮNG - Trang 192

Hoàn hảo, hoàn hảo, bắt đầu từ hôm nay, đối với Đường Dịch, Kỉ Dĩ

Ninh rốt cục đã hiểu thêm bảy phần.

Đêm đã khuya, Kỉ Dĩ Ninh đi vòng vèo rồi cũng trở lại phòng bệnh,

không đi thang máy mà cô thong thả bước chân trên cầu thang bộ, một tầng
lại một tầng, chậm rãi lên tầng tám.

Gần đây cô luôn muốn gặp anh, nhưng càng muốn lại càng không dám

dễ dàng tới gần. Gặp anh sẽ động tình, tất cả tư duy và động tác đều bị anh
không chế.

Vì thế, mấy ngày sau khi anh tỉnh lại, cô cũng không chính thức ở một

chỗ cùng anh nhiều, mà ban ngày anh lại bề bộn nhiều việc, cũng không có
thời gian dành cho cô. Đến ban đêm, trong thuốc của anh luôn có thêm
thành phần của thuốc ngủ, tuy rằng ngay cả thuốc phiện anh cũng từng chơi
đùa rồi, thuốc ngủ này căn bản là không có tác dụng gì với anh. Có thể là
thấy trên mặt cô tràn đầy cảm giác chịu tội, anh mới hiểu mà phối hợp, tắt
đèn đi vào giấc ngủ, cô nắm tay anh, cả đêm ở bên anh. Vì thế, mỗi một
ngày, chỉ sau khi anh đã đi vào giấc ngủ, cô mới chính thức cùng anh ở một
chỗ.

Hôm nay, anh rốt cục quyết định đánh vỡ trầm mặc.

Ở bên kia đầu dây điện thoại anh lặng lẽ hỏi cô:“Kỉ Dĩ Ninh, là em

không dám gặp anh, hay là không muốn gặp anh?”

Đúng rồi, đây mới là tác phong của Đường Dịch. Tuyệt đối sẽ không

vĩnh viễn tình nguyện trầm mặc, đánh gãy điểm mấu chốt, anh sẽ tiến công.

Không đợi cô đáp lời, anh cho cô lựa chọn:“Nếu là em không dám gặp

anh, tối hôm nay anh sẽ phái người đem em buộc lại trước mặt anh; nếu là
em không muốn gặp anh, ngay bây giờ anh sẽ phái người đem em buộc lại
đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.