ĐEN TRẮNG - Trang 286

Kỉ Dĩ Ninh gật gật đầu,“Đúng vậy, một cô gái tốt như vậy, nên có một

cuộc sống tươi đẹp. Đáng tiếc, bắt đầu từ năm cô mười bảy tuổi, cô đã yêu
thương một người đàn ông……”

Cha xứ cũng hiểu ngay:“Người đàn ông kia không thương cô ấy, đúng

hay không?”

“Đúng ạ” Kỉ Dĩ Ninh lên tiếng trả lời, tiếp tục nói:“Anh ấy không

thương cô, cô cũng không miễn cưỡng, chỉ là vẫn biết hết mọi thói quen
của anh ấy. Cô ấy biết anh bị chứng không dung nạp được lactoso, biết anh
uống sữa sẽ bị mẫn cảm, thậm chí cô ấy còn biết anh uống nước cũng có
thói quen độc đáo. Việc này, ngay cả vợ của anh ấy cũng không biết, vậy
mà cô lại biết. Cô hiểu anh ấy, chỉ dựa vào sự quan sát tinh tế của mình chứ
không phải được ở bên anh, vậy mà vẫn nhìn thấu anh nhiều như vậy, cô
biết dùng tình cảm đúng mực dành cho anh.”

Lúc ấy Kỉ Dĩ Ninh đứng ở ngoài phòng bệnh, nhìn biểu tình của Giản

Tiệp, cô chỉ biết, người đó, thật sự yêu Đường Dịch.

Hoặc là, so với tưởng tượng của cô còn thương yêu anh nhiều hơn.

Nếu không, khi cô ấy đối mặt với anh, sẽ không mang sắc mặt như

thế, cũng sẽ không có biểu tình như thế.

Đường Dịch cứu cô ấy, cô ấy rất vui mừng, nhưng lại không dám biểu

hiện ra ngoài; Đường Dịch nói về sau sẽ không tiếp tục cứu cô ấy nữa, cô
ấy khổ sở, nhưng vẫn không dám biểu hiện ra ngoài.

Đường Dịch nắm trong tay mình toàn bộ cuộc sống tình cảm cực đoan

của cô ấy, vui mừng có nhiều mà bi thương cũng nhiều, ánh sáng và bóng
tối, vĩnh viễn và hư vô, yêu và giết, tin tưởng và từ chối, diễm lệ và cô đơn,
tiến đến và rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.