ĐEN TRẮNG - Trang 462

Bị từ chối tại chỗ, một giây đó, đầu óc Kỉ Dĩ Ninh trống rỗng.

Lời nói của Đường Thần Duệ lúc chạng vạng khi anh đưa cô về bỗng

hiện lên trong đầu cô–

“Cô có biết, khi Đường Dịch còn độc thân, từng từ chối rất nhiều mỹ

nhân không? Chậc chậc, số lượng đó……”

Rất nhiều đêm khuya, anh là khách quen của các câu lạc bộ đêm.

Hứng thú đến đó chính là hai chữ dụ hoặc, anh độc diễn trên sàn nhảy.

Dời bước, xoay tròn, tùy tiện móc tay là có ngay mỹ nhân gần đó nhảy
cùng, anh cong môi cười, siết chặt eo nhỏ của mỹ nhân và biến thành màn
khiêu vũ của hai người, tư thế lửa nóng triền miên khiến người ta không
nhịn được muốn chiếm lấy một Đường Dịch như thế, nhưng mỗi khi nhảy
xong, anh liền cúi người mở miệng nói một câu ‘Chơi vui nhé’, sau đó
bước đi.

Tình yêu nam nữ, anh vô tâm ham chiến.

Một giây trước vẫn triền miên gần gũi, một giây sau đã không còn để

ý nữa.

Cho nên mỗi khi nghĩ đến chuyện này, trong lòng Kỉ Dĩ Ninh luôn có

một cảm xúc rạo rực. Không biết vì sao, nhưng cô luôn tin tưởng, trong
lòng anh cô và những người khác không hề giống nhau, cô là một ngoại lệ
trong tình cảm của anh.

Lại chưa từng dự đoán được, anh đối với cô, giống như là từ chối.

Anh đỡ lấy bả vai cô, chăm chú nhìn ánh mắt mờ mịt của cô, rốt cục

chậm rãi mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.