ĐEN TRẮNG - Trang 478

Có vẻ như Kỉ Dĩ Ninh cảm thấy thật vui mừng:“Được, cảm ơn anh.”

Bạn Thiệu lập tức đi lấy xe, lấy việc giúp người làm niềm vui.

Dọc đường đi, Thiệu Kì Hiên chẳng những không có một chút nguy

cơ ý thức gì, mà ngược lại còn tự nhận mình là người mang đến niềm vui
cho Kỉ Dĩ Ninh.

Lại nói tiếp, có loại ảo giác này cũng không thể trách anh được. Đến

giúp Kỉ Dĩ Ninh chính là đến giúp Đường Dịch, có được quan hệ tốt với
Đường Dịch cũng chả phải chuyện dễ dàng gì; Trái lại, nếu không giúp
được thì kết cục cũng sẽ rất thảm.

Ví dụ như mỗi lần tụ hội chơi mạt chược, Tiểu Miêu, Đường Kính và

Thiệu Kì Hiên cùng chơi với Kỉ Dĩ Ninh, vốn không có chuyện gì, nhưng
kết quả là sau khi Kỉ Dĩ Ninh thua ba ván, Đường Dịch từ từ đi tới đứng
sau Kỉ Dĩ Ninh, lông mày dựng lên bắt đầu đe dọa trong im lặng. Trước
mặt có một Đường Dịch khí thế lớn như vậy, ba người chơi cùng là Miêu
Kính Hiên kia không thể không lo lắng tự hỏi làm thế nào mới có thể để Kỉ
Dĩ Ninh thắng đây, chuyện này cũng thật là khó nhé, lại phải làm sao để Kỉ
Dĩ Ninh không phát hiện mới được……

Sau đó, Kỉ Dĩ Ninh thắng liền năm ván, hồn nhiên phát hiện huyết áp

của ba người chơi cùng kia đã tăng lên mười phần, trán Tiểu Miêu đã đổ
đầy mồ hôi, sau khi bị Đường Dịch dùng ánh mắt đe dọa hơn mười lần,
Tiểu Miêu cũng ngộ ra rằng chơi mạt chược với Kỉ Dĩ Ninh quả thực là
chuyện không cho người ta đường sống nào, cuối cùng rốt cục cũng không
chống đỡ nổi mà chạy trốn, thậm chí sau đó còn bị một bóng ma tâm lý –

“Đường Kính, em không muốn ngủ, em muốn đi ra ngoài

chơi!~>___________

“Em không muốn chơi mạt chược cùng Kỉ Dĩ Ninh sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.