ĐEN TRẮNG - Trang 51

Đường Kính nở nụ cười.

“Dĩ Ninh, Đường Dịch là người tốt,” Đường Kính nhìn cô, ôn nhu nói

cho cô:“…… Đàn ông giống anh ấy, nếu đã cho cô gái nào một cơ hội, cô
ấy rốt cuộc trốn không thoát.”

Lúc ấy, cô nghe được cái hiểu cái không. Đến tận bây giờ, Kỉ Dĩ Ninh

mới cảm thấy lời Đường Kính nói là rất đúng.

Cho đến nay, Đường Dịch chỉ để cơ hội đó cho Kỉ Dĩ Ninh.

Vì thế, chỉ có cô biết, anh đa tình và chiếu cố, hóa ra, lại có thể đến

nước này.

Kỉ Dĩ Ninh bỗng nhiên nâng tay, ôm cổ anh, ôm lấy anh.

“Cuối tuần sau anh có rảnh không?”

Cuối năm, là thời gian anh bận nhất.

Không đợi anh trả lời, cô đã mở miệng trước năn nỉ:“Cuối tuần sau là

lễ mừng năm mới, anh trở về cùng em đi……”

Anh nghĩ nghĩ, thản nhiên nói:“Cuối tuần sau em phải chuẩn bị đi gặp

bác sĩ chuyên gia đến từ Hoa Kỳ.”

“Em không muốn đi,” Cô vùi đầu vào cổ anh, vẫn cố chấp thỉnh

cầu:“Anh trở về cùng em nhé……”

Cô chưa từng làm nũng với anh như vậy.

Chỉ có lần này, lực sát thương vô cùng lớn.

Đường Dịch ôm cô, nghe thấy chính mình nói một chữ:“…… Được.”

Kỉ Dĩ Ninh nhất thời liền nở nụ cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.