Không nhịn được cũng rất hâm mộ Tiểu Miêu. Đường Kính thật dung
túng cô ấy, cho nên cô ấy mới có thể tùy ý dính vào như vậy……
“Cảm ơn cô, Tiểu Miêu.” Cho dù biện pháp của cô ấy đối với cô hoàn
toàn vô dụng, nhưng cô vẫn rất cảm kích:“Cảm ơn cô đã nghĩ cách giúp tôi
như vậy, đáng tiếc là……”
Ngay cả con người thực sự của Đường Dịch là thế nào cô cũng không
hiểu.
Anh cũng không nói yêu, cũng rất ít nói chuyện với cô, nhưng ngẫu
nhiên nói ra vài lời ngọt ngào, nhất định khiến người khác trầm mê không
thoát nổi.
Anh phụ trách cô, giữ lấy cô, lại không mang cô xuất hiện trước mặt
công chúng, che dấu cô, làm cô biến mất, đây không phải là, không muốn
công khai thừa nhận sự tồn tại của cô sao……?
Anh cho cô về làm thiếu phu nhân ở Đường gia, nhưng không nói cho
cô một nguyên nhân nào, mà cho cô một cuộc sống đầy đủ. Nếu cô không
có thói quen khuất phục với vận mệnh, cho cô cô độc tự thân tìm kiếm lạc
thú, chỉ sợ cô đã sớm mất đi khả năng sinh tồn.
Nhưng bây giờ nghĩ đến, cô lại càng bàng hoàng. Tại sao có thể muốn
tìm kiếm lạc thú chứ? Cô tìm một lần, thứ tìm được duy nhất là dụ hoặc, đó
là cảm tình đối với anh. Thật không tốt, ánh sáng duy nhất trong cuộc sống
chính là tình cảm của anh.
Mà anh lại che dấu quá sâu, làm cho người ta không biết theo ai.
Người đó, như thần Ares phải che chở thành Troy [2] không thể sụp
đổ, không thể bị chiếm đoạt.