ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 115

Tô Căng Bắc không biết hình dung cảm giác lúc này của mình thế

nào, trong lòng vừa mềm mại vừa kinh ngạc lại vừa rung động. Hóa ra một
người không hay cười, khi cười lên lại đẹp đến vậy.

- Anh Thời Uẩn, chị kia luôn nhìn anh kìa.

Cô bé không biết đã xoay người lại lúc nào, chỉ vào Tô Căng Bắc mà

nói.

Tô Căng Bắc chợt hoàn hồn:

- Khụ khụ, em chỉ là tùy tiện đi dạo thì gặp phải anh, trùng hợp ha.

Chu Thời Uẩn đứng dậy, gương mặt lại khôi phục vẻ lãnh đạm, anh

nói với cô bé kia:

- Bớt ăn kẹo lại, sâu răng đấy.

Cô bé chu mỏ:

- Vậy em chỉ ăn lần này thôi, được không?

Chu Thời Uẩn dường như thật sự nghiêm túc suy nghĩ:

- Tùy em.

Cô bé nở nụ cười:

- Em bảo đảm chỉ ăn lần này, lần sau rất lâu rất lâu nữa mới ăn.

Chu Thời Uẩn khẽ gật đầu.

Tô Căng Bắc mỉm cười, nói sao nhỉ, trước đây cô luôn cảm thấy Chu

Thời Uẩn cho cảm giác như thế ngoại cao nhân, không cười không giỡn,
tựa như không hề có tình cảm. Nhưng sau nụ cười ban nãy, cô mới nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.