ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 146

Quản gia:

-...

Thay đồ xong, cuối cùng xe chính thức lái về hướng Chu gia. Khoảng

nửa tiếng sau, xe dừng lại.

Quản gia cung kính nói:

- Thiếu gia, Tô tiểu thư, đến rồi ạ.

Tô Căng Bắc nhìn ra ngoài qua cửa sổ xe, cô luôn biết Chu gia đặc

biệt nhưng không ngờ đặc biệt thế này. Tòa nhà lớn nồng đậm hơi thở cổ
xưa, tựa như đại viện hào môn cổ đại, không hề có mùi hiện đại.

Chu Thời Uẩn xuống xe, vòng qua bên kia mở cửa xe cho cô.

Quản gia dẫn đường cho hai người, sau khi vào nhà, vài người có vẻ là

người làm ở bên cạnh đều cung kính gọi với Chu Thời Uẩn:

- Nhị thiếu gia.

Anh gật nhẹ đầu, không nói gì.

Sau khi qua cửa, một hành lang gỗ thật dài xuất hiện trước mắt, vài

người đi bên trên tạo ra tiếng bước chân nhẹ nhàng, lộc cộc lộc cộc… Tô
Căng Bắc chợt cảm thấy, đây chính là khúc nhạc dạo vượt hàng trăm năm.

Ánh mắt cô lặng lẽ đánh giá chung quanh, trên hành lang, những

người ăn mặc như vậy tới tới lui lui, lúc thấy nhóm người họ thì an tĩnh
dừng bước, chờ họ qua mới tiếp tục làm công việc của chính mình.

Qua hành lang là một phòng khách, trước phòng đặt một chiếc bàn lớn

bằng gỗ hoàng hoa lê, mép bàn chồng danh thiếp tranh chữ, xung quanh
còn có bút nghiên giấy mực và vài cái giá gỗ tử đàn… mùi thư hương nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.