ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 301

- Cuối cùng cũng biết kêu đau rồi.

Chu Thời Uẩn khẽ cười:

- Chưa bị đập thành ngốc.

Tô Căng Bắc nghẹn:

- …Em gặp trận chiến nhỏ này nhiều rồi.

- Ừ.

Chu Thời Uẩn thả tay xuống, xoay người đi vào phòng trong:

- Ngồi đợi trên sofa đi.

- Anh đi đâu thế?

Chu Thời Uẩn không trả lời mà đi vào một căn phòng.

Tô Căng Bắc che trán, bĩu môi, ngoan ngoãn ngồi trên sofa. Cô nhìn

ngó chung quanh, quả nhiên bác sĩ Chu có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng
chế, nơi ở một người đàn ông mà gọn gàng sạch sẽ như vậy.

Giá trang trí, cái bàn, sách vở… thậm chí là bệ cửa sổ cũng không

chút cẩu thả, cái tên này có phải toàn bộ đều đặc biệt đúng vị trí không, mỗi
một thứ đều phải đến mức cao nhất mới được.

Có điều… vừa thoáng nhìn cũng có thể biết rõ nơi này chỉ một mình

anh ở, hơn nữa còn rất ít người lui tới. Nhà tuy rộng nhưng phong cách
lạnh, hoàn toàn mang hơi thở của đàn ông cấm dục.

Chu Thời Uẩn từ trong phòng đi ra.

Tô Căng Bắc chống đầu, vui vẻ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.