ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 417

- Bằng không anh vứt hết mấy thứ này ra ngoài có phải không?

Tô Căng Bắc cười khúc khích:

- Được được, nghe lời anh là được, có điều nói thật nhé, anh mà dám

vứt, em sẽ…

Chu Thời Uẩn quay đầu nhìn cô, đợi câu tiếp theo.

Tô Căng Bắc nhướng đuôi chân mày, vô cùng lẳng lơ bổ sung:

- Em sẽ bỏ thuốc cho anh, hiếp anh.

Chu Thời Uẩn ngớ ra, sắc mặt tức khắc đen thui.

Thấy anh thay đổi sắc mặt, Tô Căng Bắc cười run rẩy:

- Ôi em chỉ đùa thôi mà, sao anh cứng nhắc thế.

Chu Thời Uẩn sa sầm mặt xoay qua chỗ khác, bất kể cô nói chuyện

kích thích anh thế nào đi nữa, anh đều xem cô như không khí, không thèm
đếm xỉa.

Nửa giờ sau, quần áo giày dép túi xách của Tô Căng Bắc đều đã chỉnh

tề ngay ngắn khiến Chu Thời Uẩn hài lòng.

Anh quay người nhìn cô:

- Về phòng ngủ đi.

Tô Căng Bắc trợn mắt há mồm nhìn tủ quần áo chỉn chu:

- Em muốn cho anh một lời khen.

Chu Thời Uẩn câm nín, định đi thẳng ra khỏi phòng nhưng vừa đi

được một bước thì phía sau vang lên tiếng kêu đau oai oái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.