ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 492

- Có ảnh hưởng lắm đến công việc của anh ấy không?

- Vẫn ổn, cô cũng biết mà, cái mặt thối kia của sư huynh, ai mà dám

tùy tiện đến gần chứ.

Tô Căng Bắc chống cằm nhìn ngoài cửa sổ:

- Cũng đúng ha.

Y tá thỉnh thoảng xoay đầu lại nhìn cô, dọc đường, cô vừa ngắm cảnh

vừa tán gẫu với Lâm Thanh Duy, thời gian trôi qua rất nhanh. Hơn ba giờ
chiều, cuối cùng xe lái đến dưới khu núi.

Một bác sĩ khác nói:

- Vì hôm qua trời mưa nên đường khó đi, lái xe rất nguy hiểm, chúng

ta đi bộ thì tốt hơn.

Y tá Lai Lai nhìn mặt đất lầy lội:

- Thế, thế phải đi bao lâu?

- Không xa đâu, nửa tiếng là đến thôi.

- Vậy được, chúng ta vác đồ lên.

Dứt lời, Lâm Thanh Duy nhìn Tô Căng Bắc:

- Căng Bắc, cô được không?

Tô Căng Bắc xuống xe:

- Được mà, Tiểu Duy, để tôi giúp mọi người xách ít đồ.

- Không cần không cần, chúng tôi mang theo lượng đồ cho ba người

xách mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.