ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 123

«Cô trả thù bằng cách yêu tôi?»
Keiko thẹn thùng gật đầu. Như người cất được gánh nặng, cô gái khẽ nói:
«Đó là cái ghen của đàn bà.»
«Ghen cái gì?»
«Em ghen vì cô em vẫn còn yêu cha anh... Vì cô em không chút oán hận
ông.»
«Cô yêu cô Ueno nhiều đến như vậy?»
«Nhiều đủ để chết vì cô em.»
«Chuyện ngày xưa, tôi không thay đổi được. Nhưng chuyện chúng ta ngồi
đây với nhau liên quan gì đến cố sự giữa cô Ueno và cha tôi?»
«Tất nhiên là liên quan. Nếu em không sống với cô em, thì anh đã không
hiện hữu với em. Em đã chẳng bao giờ có cơ hội gặp anh.»
« Cô không nên nghĩ như vậy. Một cô gái trẻ nghĩ như vậy là bị ám ảnh bởi
những hồn ma quá khứ. Có lẽ vì vậy mà cổ cô cao và mảnh như cổ ma...
Tất nhiên là cao mà đẹp.»
«Gái cổ cao không bao giờ yêu ai, cô em nói vậy... Nhưng em ghét cổ
mập.»
Taichiro cố nhịn không đưa tay ra sờ cổ cô gái. Anh nói:
«Cô bị ma ám đấy.»
«Không, em tương tư thôi.»
«Cô Ueno không biết gì về tôi phải không?»
«Khi em đi Kamakura về, em nói với cô em là anh chắc giống cha anh khi
ông còn trẻ.»
Taichiro khó chịu. Anh nói:
«Vô lý. Tôi không giống cha tôi chút nào.»
«Anh bực sao? Anh không thích giống cha sao?»
«Cô luôn luôn không thực với tôi. Từ lúc gặp nhau ở phi trường đã vậy,
đúng không? Cô không muốn tôi biết cô đang nghĩ gì trong đầu.»
«Em không định dối gì anh.»
«Vậy thì lúc nào cô cũng ăn nói điệu này sao?»
«Anh không công bình với em. Anh ác với em lắm.»
«Tại lúc nãy cô nói tôi cứ việc giẫm lên cô, cô còn nhớ chứ.»

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.