ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 149

«Xắc gì mà lớn dữ?»
«Em có bộ áo tắm bên trong.»
«Áo tắm?»
«Anh hứa cho em đi chơi hồ Biwa mà.»
Keiko lấy chiếc gương ra nhìn mắt phải của mình, và dụi mí. Thấy anh
ngắm, cô đỏ mặt thẹn thùng nhìn xuống. Cô đưa ngón tay chùi vệt sáp môi
trên áo Taichiro.
Nắm tay cô gái, anh nói:
«Chúng mình làm gì bây giờ?»
«Em xin lỗi, son chùi không đi.»
«Không phải chuyện áo. Anh muốn nói chúng mình làm gì bây giờ.»
«Em không biết. Em không có dự tính gì.» Keiko nghiêng đầu.
Cô lại nói:
«Vậy chúng ta đi chơi hồ chiều nay nhé? Được không anh?»
«Mấy giờ rồi em?»
«Mười giờ kém mười lăm.»
«Còn sớm vậy sao. Cứ coi nắng, anh đã tưởng là trưa rồi.»
Keiko nhìn xung quanh qua những tàn lá.
«Núi đằng kia chắc là ngọn Arashi. Em nghĩ mùa hè thì người ta cũng sẽ
tới đây vãn cảnh.»
«Nếu họ có thăm đền, thì anh không nghĩ họ sẽ leo lên đến tận đây...»
Anh lấy khăn tay lau mặt, thoải mái vì câu chuyện đã trở lại bình thường.
«Em có muốn xem chỗ người ta bảo ngày xưa là lầu Mưa Thu không? Anh
đã tới đây hai ba lần nhưng chưa bao giờ trèo lên đến tận trên ấy.»
Mốc gỗ chỉ đường dựng ngay chân dốc đằng sau hai người. Cô gái nhìn lên
triền cao rồi hỏi:
«Chúng mình leo nữa nhé. Em không sợ cao. Nếu khó, em sẽ tháo giầy ra
leo chân đất.»
Con đường dốc len lỏi qua một khu rừng rậm. Nghe tiếng cành cây chạm
vào tà áo cô gái, Taichiro quay lại nắm tay cô dẫn lên. Chẳng mấy chốc họ
tới ngã ba đường. Anh phân vân:
«Có lẽ chúng mình nên rẽ trái. Cẩn thận đấy, đường khá nguy hiểm.»

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.