ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 148

«Anh có thích không?»
«Anh chưa thấy tai ai đẹp thế này.»
Keiko nói:
«Em thích rửa tai cho người ta. Kỳ khôi phải không anh? Nhưng em tin em
rất thành thạo vụ này. Bữa nào em rửa tai cho anh.»
Taichiro không trả lời. Cô gái nói bâng qươ:
«Trời không một gợn gió.»
«Đúng, chỉ có nắng thôi.»
«Giây phút này nằm trong tay anh trước ngôi mộ cổ, em sẽ nhớ mãi mãi.
Kể cũng kỳ lạ, một ngôi mộ mà có thể tạo ra kỷ niệm.»
«Mộ và lăng bản chất xây ra là để lưu giữ kỷ niệm mà.»
Cô gái ngồi dậy. Cô nói:
«Em chắc chắn là anh sẽ chóng quên kỷ niệm hôm nay. Nghĩ mà xót xa.»
«Tại sao em nghĩ là anh sẽ quên?»
«Tủi thân em quá.»
Khi cô gái gắng đứng dậy, Taichiro ôm cô chặt hơn. Anh chạm môi vào
môi cô.
«Đừng, đừng anh.»
Cô khước từ quyết liệt làm anh giật mình. Đan tay vào tóc cô gái, anh toan
đưa mặt cô ngửa lên. Keiko cưỡng lại.
«Anh làm đau mắt em.»
«Em đau mắt nào?»
«Mắt phải.»
«Còn đau không em?»
«Em nghĩ còn. Anh có thấy nước mắt em ứa ra không?»
Cả hai mí cô gái bình thường. Anh cúi xuống hôn cô lên mắt. Keiko thở dài
nhưng không chống cự nữa. Môi anh ngậm lấy lông mi cô gái. Nhưng bất
thần mất hứng, anh buông cô ra. Anh trách:
«Em cho anh hôn mắt, tại sao không cho anh hôn miệng?»
«Em không biết. Mà tại sao anh hung dữ với em như vậy.»
Cô gái đứng dậy phắt dậy, làm anh suýt ngã. Túi xách trắng của cô còn nằm
trên đất. Taichiro nhặt lên trả lại cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.