ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 64

«Em nói đúng. Em quả là một con người, một con người xinh đẹp nữa.»
Đưa tay kéo Keiko đứng dậy, ông nói tiếp:
«Nhưng người mẫu ngay cả khi ngồi khỏa thân cho họa sĩ vẽ, anh ta hay cô
ta chỉ cần ngồi bất động lúc lâu là đủ. Nhưng như vậy chưa đủ cho một nhà
văn.»
«Em biết.»
«Chắc không?»
«Chắc.»
Oki lúng túng vì cô gái quá bạo. Ông nói lảng:
«Vậy thì ta sẽ mượn đôi nét mỹ miều của em để gán cho nhân vật truyện
ta.»
Cô gái nhất định không tha:
«Làm người mẫu như vậy thì có gì vui thú.»
Oki đổi đề tài:
«Mà Keiko này, đàn bà thật là lạ. Có mấy bà tự nhiên bảo là ta đã dựa vào
họ mà dựng ra nhân vật này nhân vật nọ.»
«Ông ạ, phụ nữ bất hạnh thường tự an ủi mình bằng ảo tưởng.»
Ông nói:
«Có thể họ không được thăng bằng bộ thần kinh.»
Keiko bắt vào:
«Đàn bà dễ mất thăng bằng. Em nghĩ ông dư sức làm cho họ mất thăng
bằng phải không?»
Oki không biết nói gì.
Keiko làm tới:
«Em nghĩ thật ra ông không cần làm gì cho họ mất thăng bằng, ông chỉ cần
bình tĩnh ngồi đợi cho họ tự mất thăng bằng lấy.»
Ông cố gắng xoay hướng câu chuyện:
«Dù sao, làm người mẫu cho nhà văn rất khác. Đó là một sự hy sinh không
bao giờ được đền bù.»
Cô không buông tha:
«Em ao ước được hy sinh. Có lẽ hy sinh cho người khác là lẽ sống của
em.»

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.