ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 1104

Chu Xung hào phóng tài trợ tiền,khôngchỉ mang lại nguồn tài chính

cùng bối cảnh hùng mạnh cho Weiyan, mà ông còn đưa tới cho
Weiyanmộtngười quản lý mới tài giỏi hiếm có khó tìm.

Sau cuộc họp, Chu Xung đề cửmộtvị quản lý cấp cao với bề dày kinh

nghiệm phong phú cho Chu Tự Hằng – Tưởng Văn Kiệt.

Tưởng Văn Kiệt năm nayđãbốn mươi, nhưng vì có vẻ ngoài phong độ

tuấn tú nên nhìn trẻ hơn tuổi, phong thái vẫn điềm đạm nhã nhặn như ngày
nào,trênngười là bộ vest màu xanh đậm được đặt may riêng, chỉ cần đứng
im và mỉm cười là cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy an tâm và tin
tưởng.

“Đây là thư ký Tưởng.” Chu Xungnóivới con trai, “Chắckhôngxa lạ gì

nữa nhỉ?”

Tất nhiên là Chu Tự Hằngkhônghề xa lạ gì với Tưởng Văn Kiệt,

ngược lại còn cực kì thân quen.

Tưởng Văn Kiệt vẫn luôn là trợ lý đắc lực của Chu Xung, có mặt

trong cuộc sống của Chu Tự Hằng từ khi còn bé cho đến thời niên thiếu,
hôm nay Chu Xung lại tiến cửhắntới đây, tạo cơ hội cho Tưởng Văn Kiệt
được tiếp tục tham gia vào cuộc sống của Chu Tự Hằng khiđãtrưởng thành.

“Cháu chào chú Tưởng.” Chu Tự Hằng đưa tay ra, chủ động chào hỏi

Tưởng Văn Kiệt.

mộttiếng gọi này đưa Tưởng Văn Kiệt về lại những ngày tháng xa

xưa, nhiều năm trước, cómộtcậu bé con mặc đồ ngủ khủng long gọihắnlà
“Chú trợ lý”, cómộtcậu béđãchạy trốn trong đêm mưa, gọihắnlà “Thư ký
Tưởng”, đến thời niên thiếu nổi loạnthìlại gọihắnlà “Hừ, là chú đấy à”.

Bây giờ, tiểu thiếu gia năm nàođãkhôn lớn, trở thành đại thiếu gia,

khiêm tốn lễ phép gọihắnlà “Chú Tưởng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.