ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 423

“Em được lắm, Minhcônương.”

Cậukhônglên tiếng, nhưng cũng đủ khiến cho hai tai Minh Nguyệt ửng

đỏ, lan cả ra mặt và cổ,ẩnvào trong cổ áo lông.

Minh Nguyệt xấu hổ ngồi xuống, xoay người ra đằng trước.

Có gì đâu mà xấu hổ chứ?

Đúng là cái đồ dễ đỏ mặt.

Làm cho cậu…Muốn hôn quá…

Chu Tự Hằng nghĩ xong, tiếng cười vui sướngkhôngthể che giấu được,

cứ thế cười ầm lên làm cả lớp nghe thấy.

“Chu Tự Hằng.” Thầy Thành gọi rấtnhẹ, nghekhôngthấy nhưđangtức

giận, “Đến lượt em.”

Bạch Dương thấy mắt thầy nhìn xuống chỗ mìnhthìsợ hãi rụt cổ lại,

ngồi nghiêm chỉnh nhưđangchuẩn bị lâm vào đại địch vậy.

Chu Tự Hằngkhôngcó tí áp lực nào, cậu lười biếng chống tay lên bàn

rồi đứng dậy hỏi: “Em cũng phảinóimộtcâu tiếnganhmà mình thích sao?”

Lúc đứng lên nhìn cậu rất cao, còn cao hơn cả thầy

giáođangđứngtrênbục giảng, tuy chỉ đứng thẳng đút tay vào túi quần,
nhưng cũng đủ làm cho phòng học trống trải bỗng có cảm giác hơi chật
hẹp.

Trong chín môn họcthìai cũng biết tiếnganhlà thế mạnh của Chu Tự

Hằng, điểm số mônanhcủa cậu luôn đạt tối đa.

Cả lớp đều vô cùng mong đợi nhìn Chu Tự Hằng đáp trả, hoặc có thể

cậu tasẽnóimấy lời khó nghe để sỉ nhụccôbạn vừa mới phát biểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.