DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 157

Chương 14

Tôi gần như chắc chắn chính là hắn, nhưng cũng chỉ gần như, trước

đây tôi chưa bao giờ ở vào tình thế chỉ gần như chắc chắn. Tôi cảm thấy
yếu ớt, chếnh choáng, gần như phát ốm với một cảm giác lẫn lộn gồm cả
kích động, không chắc chắn và hoàn toàn sai trái - nhưng tất nhiên, Người
lữ hành Tối Tăm lúc này đang điều khiển xe từ băng ghế sau và những gì
tôi cảm thấy không còn quan trọng tới mức khủng khiếp nữa vì nó có vẻ
mạnh mẽ, lạnh lùng, hăm hở và sẵn sàng. Tôi có thể cảm nhận được nó
đang nở căng ra trong tôi, hiện ra từ những góc Dexter Tối Tăm trong bộ
não thằn lằn của mình, một cảm giác dâng tràn và căng nở chỉ có thể kết
thúc theo một cách, trong trường hợp đó tốt nhất là theo cách này.

Tôi đã tìm ra hắn vài tháng trước, nhưng sau một thời gian theo dõi

ngắn, tôi đi đến quyết định gã mục sư là một vụ chắc chắn, còn tên này có
thể đợi lâu hơn một chút, cho tới khi hoàn toàn khẳng định được.

Tôi đã sai lầm biết bao. Giờ đây tôi phát hiện ra hắn không thể đợi

thêm một giây nào nữa.

Hắn sống trên một con phố nhỏ ở Coconut Grove. Một vài khối nhà

cùng một phía với ngôi nhà nhỏ nhếch nhác của hắn, cư dân láng giềng, là
những khu nhà của người da đen có thu nhập thấp, vài hàng đồ nướng và
những ngôi nhà thờ xập xệ. Chạy dài suốt nửa dặm theo hướng ngược lại là
các triệu phú sống trong những ngôi nhà hiện đại to quá cỡ và được xây
tường cao kiên cố để ngăn cản những kẻ như hắn. Nhưng Jamie Jaworski
lại ở đúng chính giữa, trong một căn nhà hắn chia sẻ cùng cả triệu con rận
và con chó xấu xí nhất tôi từng nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.