DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 1 - Trang 87

Nhưng An Nhiên không biết, nếu Lâm Phong không nhanh mắt

nhìn rõ diện mạo của đối phương trước khi ra tay, sức mạnh khi hạ thủ
sẽ không chỉ ở mức đó! Ít nhất tên đánh lén cũng phải gãy một, hai cái
xương sườn.

Lâm Phong mặc kệ ánh mắt sùng bái của An Nhiên, anh ta nhíu

mày nhìn kẻ đánh lén bị ngã một cú không hề nhẹ, nói: “Tuấn, em làm
gì vậy!?”

“Hả! Đó là Lâm Tuấn!?” Lúc này An Nhiên mới nhìn rõ mặt của

đối phương, ngạc nhiên trước dáng vẻ nhếch nhác của cậu ta.

Lâm Tuấn vốn ăn mặc sáng sủa chỉnh tề, lúc này bị Lâm Phong quật

ngã xuống đất, quần áo dính đầy bụi bẩn trông thật khó coi. Hai con
mắt điên cuồng đỏ ngầu khiến gương mặt đẹp trai của cậu ta trở nên
dữ tợn, như thể đã biến thành một người khác.

Điều khiến An Nhiên sợ hãi nhất là bàn tay cầm hung khí của Lâm

Tuấn.

Vũ khí trong tay Lâm Tuấn là một mảnh kính sắc nhọn!
Bàn tay nắm chặt mảnh kính của Lâm Tuấn đã bị cứa đầm đìa máu,

khiến một người chưa từng nhìn thấy nhiều máu đến thế như An
Nhiên không dám nhìn thẳng, lòng thầm nhủ bàn tay của cậu ta không
phải phế rồi chứ?

Ý thức của Lâm Tuấn không tình táo, dường như cậu ta hoàn toàn

không cảm thấy đau, cậu ta không ngừng vung vẩy cánh tay cầm hung
khí hòng thoát ra khỏi sự cưỡng chế của Lâm Phong.

Nhìn bàn tay phải của Lâm Tuấn máu tuôn xối xả vì giằng co, Lâm

Phong nhíu mày, không do dự tát cho cậu em trai đang bị thương một
cái bạt tai!

“Em điên đủ chưa!?”
Lâm Phong ra tay rất mạnh, khiến nửa mặt rủa Lâm Tuấn sưng lên,

khóe miệng còn có một vệt máu. An Nhiên không nhịn được cắn phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.