lỗ vốn, nhưng đánh một trận, lại là Gerrees tự đồng ý, dù có vô lý cũng
không thể nào cố tình gây sự chứ?
Tống Mặc đang nghĩ mình thật là thông minh, thì nắm đấm đánh ra lại
vung vào không trung, sau đó, một cú đấm mạnh mẽ đập vào bụng y, lập
tức, Tống Mặc bị đánh cong như con tôm.
“Ngươi…”
Tống Mặc đau tới nói không ra lời, Gerrees thổi tóc vàng rũ trước trán,
“Ngươi chỉ nói cho ngươi đánh một trận, nhưng không nói ta không thể trả
đòn.”
Tống Mặc ngẩn ra, đây là cưỡng từ đoạt lý, tuyệt đối là cưỡng từ đoạt
lý!
Gerrees hoạt động ngón tay răng rắc, quỳ một gối, nâng cằm Tống Mặc
lên, nhìn Tống Mặc, chậm rãi cong miệng, “Tuy ta không muốn nói như
thế, nhưng khế ước đã đạt thành rồi, cho nên, chúng ta chỉ có thể tiếp tục.”
Tiếp tục?
Tiếp tục cái đầu ngươi!
Tống Mặc cảm thấy mình đã bị lừa, bị một tinh linh tướng mạo đường
hoàng lừa.
Lấy oán báo ân gì đó, Đông Quách tiên sinh chính là nói cái kẻ này đi!
Tống Mặc tức giận không bận tâm gì nữa, trực tiếp nhào lên, muốn xô ngã
Gerrees, rồi vương bát quyền ra trận. Gerrees tránh ra sau, trước khi Tống
Mặc chạm đất đã theo bản năm nắm…
Tống Mặc nhìn miếng vải mình nắm trong tay, cảm thấy màn này hình
như từng thấy qua. Ngẩng đầu lên, hiện ra trước mắt, là đôi chân trắng nõn,