DỊ THẾ ĐẠI LÃNH CHỦ - Trang 167

Tống Mặc nhìn như trấn định, thật ra tim đang gõ trống, vạn nhất tinh

linh này dù có mất tính phúc nam nhân, cũng phải chọc lỗ trên đầu y, vậy
thì thật là làm trò cười.

Kết quả chứng minh, cho dù là tinh linh, cũng không thể nào bỏ lơ vấn

đề quan trọng không thua gì tính mạng đối với nam nhân. Trường cung
được thu lại, Tống Mặc thở ra một hơi.

Gerrees tựa hồ không cam lòng cứ thế bỏ qua cho tên gây họa, đột nhiên

nâng cằm Tống Mặc, đính một chiếc lá xanh nhỏ dài giữa tóc Tống Mặc,
con mắt màu xanh lục nhìn chằm chằm hai mắt Tống Mặc, như muốn nhìn
sâu vào linh hồn y, “Lần này bỏ qua cho ngươi, lần sau, ngươi sẽ không
may mắn như thế nữa!”

Nói xong, tinh linh tóc vàng nhẹ nhàng nhảy khỏi cửa sổ, nhảy lên

tường vây, quay đầu lại nhìn Tống Mặc, gió thổi tóc vàng của hắn, làm
nhòe biểu tình của hắn, trong thoáng chốc Tống Mặc chớp mắt, Gerrees đã
biến mất tăm.

Tống Mặc gỡ chiếc lá xuống, nhìn gân lá màu vàng, híp mắt lại, một

trong những chuẩn tắc nhân sinh của y: Dám tát má trái của y một cái, thì y
đánh cho kẻ đó bán thân bất toại! Y sớm muộn gì cũng sẽ cho tinh linh đó
biết, mã vương gia tại sao có ba con mắt!

Tính toán thời gian, khoáng thạch của người lùn sắp tới rồi thì phải?

Tống Mặc vừa nghĩ, vừa mở cửa phòng, thấy lão John xém chút ngã

xuống, đầu đen thui.

“Quản gia, ông làm gì ở đây?”

“Không có gì.” Lão John làm như không có gì đứng lên, nghiêng người

nhìn vào trong phòng, tinh linh đó đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.