độ bùn khô rất nhanh, lại thêm các nam nhân còn cố sức quạt gió, không
bao lâu, những lỗ thông gió này đều bị chặn kín.
Địa tinh Joybis đi theo cạnh Tống Mặc, thấy tất cả hành động của Tống
Mặc, lại nhìn vũ khí trên lưng những nam nhân cao to kia, Joybis không thể
không rớt nước mắt cá sấu vì các đồng bào của nó.
Trước mắt nó cũng khó giữ mạng, đối với đồng tộc của mình, thực sự là
lực bất tòng tâm.
"Đã xong cả chưa?"
Tống Mặc đứng bên thành đất, tùy tùng Johnson của y dẫn sáu bảy nam
nhân ôm bó cỏ khô lớn tới, chất dưới ba lỗ thông gió còn lại.
"Châm lửa đi."
Tống Mặc hạ lệnh một tiếng, ba đống cỏ khô bị đốt hết lên, khói mù bốc
lên cuồn cuộn, Johnson dẫn các nam nhân ném cỏ khô đang cháy vào trong
lỗ thông gió, khói nồng sẽ theo lỗ này bay vào nơi nghỉ ngơi của các địa
tinh.
"Nhớ kỹ, lát nữa ra một con đánh một con, đừng đánh chết, đánh ngất là
được."
Mục đích của Tống Mặc không phải là đuổi tận giết tuyệt, đối với địa
tinh, y có an bài riêng, suy nghĩ này, là nảy sinh sau khi nghe xong sử dọn
nhà bi tình của Joybis. Bắt đầu từ bây giờ, những địa tinh này đều sẽ góp
thêm viên gạch cho việc xây dựng lãnh địa của y, một con cũng không thể
thiếu!
Nghe Tống Mặc nói xong, các nam nhân lập tức nghiêm trận chờ đợi.
Năm phút sau, các nam nhân vẫn nghiêm trận chờ đợi.