ĐỊA CUNG RỰC LỬA - Trang 52

Cistern không phải là một cấu trúc tuyệt diệu- không có thứ gì như là

dãy nhà ăn ở Trại con lai hoặc là Trạm nghỉ ở Indiana, nhưng ở bên trong
này, ta ngay lập tức cảm thấy tốt hơn, an toàn hơn. Ta đã hiểu Grover đang
nói về điều gì. Nơi này chứa đựng một loại năng lượng dễ chịu.

Bọn ta đưa Meg xuống phía cuối đoạn dốc mà không bị vấp ngã., điều

mà ta nghĩ cũng là một loại tài năng. Bọn ta đặt cô bé xuống một cái túi
ngủ, và Grover quét khắp căn phòng.

"Mellie?" cậu ta gọi "Gleeson? Mọi người có ở đây không?"

Cái tên Gleeson nghe khá quen với ta, nhưng, như thường lệ, ta không

thể nào nhớ ra.

Không có bong bóng diệp lục nào nổ ra từ những cái cây nữa. Meg

xoay người lại và lẩm bẩm gì đó trong giấc ngủ... điều gì đó về Peaches.
Sau đó, ở bên bờ của bể bơi, một màn sương bắt đầu cuộn lại. Nó tụ lại
thành hình dạng một người phụ nữ nhỏ nhắn trong một chiếc váy màu bạc.
Mái tóc của cô bồng bềnh như đang ở dưới nước, để lộ dôi tai hơi nhọn.
Một bên vai của cô đang đỡ một đứa bé đang ngủ, có thể đã 7 tháng tuổi,
với đôi chân dê và một cái sừng nhỏ tí trên đầu. Đoi má bụ của đứa bé cọ
cọ vào xương quai xanh của mẹ nó. Miệng của nó nhỏ đầy nước dãi.

Nữ thần mây (chắc chắn là vậy) cười với Grover. Đôi mắt nâu đỏ ngầu

bởi thiều ngủ. Cô đưa một ngón tay lên môi, chắc rằng cô không muốn
đánh thức em bé. Ta không thể đổ lỗi cho cô ấy. Những đứa trẻ thần rừng ở
tuổi này thường rất ồn ào và hiếu động, và việc mọc răng sẽ làm chúng có
thể cắn hết hàng đống lon kim loại trong một ngày.

Grover thì thầm, "Mellie, cô làm được rồi!"

"Grover thân mến". Cô ấy nhìn về hướng Meg đang ngủ, rồi hướng

đầu về phía ta. "Có phải... có phải ngài là người ấy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.