ĐỊA NGỤC DU KÝ - Trang 46

Địa Ngục Du Kí

46

ngoài ra chỉ là mộng đó thôi. Kiên nhẫn đi hết đường đạo
gian nan, mới mong tới được thiên đường (1).
Dương Sinh: Con thấy hình như đêm nay ân sư uống
rượu?
Tế Phật: Đúng, ta có uống vài chén, nhân vì thấy rõ tình
đời, lòng người thật đáng sợ, độ họ khó quá. Nghĩ vậy
lòng ta đau buồn nên chỉ còn cách mượn rượu để giải sầu.
Thầy biết con cũng thích rượu, hãy uống một chén cho say
luôn tới âm ti.
Dương Sinh: Con không biết uống rượu. Ân sư thật khéo
chọc cười.
Tế Phật: Hay quá, thời giờ gấp gáp, thầy hóa phép cho
một bông sen nở, để thầy trò mình cùng cưỡi nha.
Dương Sinh: Phật pháp của ân sư thật quả vô biên, miệng
niệm chân ngôn, tức thì một đóa sen trắng hiện ra. Nhưng
bạch thầy chân con không sạch, con không dám bước lên
đài sen.
Tế Phật: Tâm con cũng như lời con vừa nói đều tinh khiết,
nên dầu chân con không sạch cũng chẳng quan hệ gì. Tục
ngữ có nói về hoa sen “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi
bùn”.
Dương Sinh: Thầy dạy như vậy con mới dám thử, con đã
sẵn sàng rồi, nhưng thưa đi hướng nào?
Tế Phật: Con nhắm mắt lại, ta chỉ đường cho, là đi tới
ngay.
Dương Sinh: Xin vâng lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.