ĐỊA NGỤC DU KÝ - Trang 47

Thánh Hiền Đường

47

Tế Phật: Con có thể mở mắt ra.
Dương Sinh: Thưa thầy đây là chốn nào? Tại sao trước
mắt lại có một tòa núi cao, trên vách đá con thấy đề ba chữ
“Tâm Đầu Sơn”, ánh vàng chiếu loà cả mắt con.
Tế Phật: Núi này tên là núi “Tâm Đầu”, leo tới đỉnh là cửa
lên thiên đường, nhìn xuống sườn núi thấy một cái động
đen ngòm, không đáy, đó là hang “Địa Ngục”. Sau khi
chết, kẻ hành động quang minh chính đại tới đỉnh núi lên
thiên đường, kẻ làm chuyện tối tăm mờ ám, đi đến đây
nhìn thấy ba chữ “Núi Tâm Đầu” hoa mắt, chóng mặt rồi
bất tỉnh rớt xuống hố sâu địa ngục. Bởi vậy thánh hiền thời
xưa, đã căn cứ vào đó mà chỉ dạy rằng: “Tâm khả tố thiên
đường, tâm khả tố địa ngục” (Tâm có thể tạo thiên đường, tâm
có thể tạo địa ngục)
.
Dương Sinh: Như vậy thiên đường hay địa ngục là bởi
người tạo ra, tiên do người làm nên, ma quỷ cũng do người
làm nên.
Tế Phật: Đêm nay thời gian eo hẹp, tạm ngừng lại ở đây.
Chuẩn bị trở lại Thánh Hiền Đường, mau lên đài sen.
Dương Sinh: Thưa vâng.
Tế Phật: Mau nhắm mắt lại, nếu mở, gặp gió âm lùa thổi
mắt trần khó chống cự nổi.
Dương Sinh: Thưa đúng, thưa đúng, sức gió quá mạnh,
con chịu không nổi.....
Tế Phật: Đã tới Thánh Hiền Đường, Dương Sinh xuống
đài sen, hồn phách nhập thể xác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.