ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 187

Tức là 2 tuần trước Tố Lan đã làm việc trên chiếc bàn này, công việc giống
như Xuân Vũ đang làm.
Sao lại có cái chuyện trùng hợp kỳ lạ? Có 1 cõi xa xăm vô hình đã sắp đặt
hay sao?
Tuy đầy băn khoăn ngờ vực nhưng Xuân Vũ vẫn bắt tay vào làm việc đúng
giờ. Khi tan tầm ra về, cô lại ngoảnh nhìn phòng làm việc của Nghiêm
Minh Lượng. Cửa vẫn đóng im ỉm như 1 cái nhà mồ.
Ngồi trên tàu điện ngầm trở về trường, Xuân Vũ nhận được tin nhắn của
Cao Huyền, nói là có việc quan trọng cần gặp cô, anh đợi cô ở chỗ đối diện
với cổng sau của trường.
Đối diện cổng sau của trường chính là hiệu ăn "Nỗi nhớ khuynh thành" lần
trước đã cùng ngồi ăn. Ra khỏi ga tàu điện ngầm, Xuân Vũ đi vòng khá xa
rồi đến trước cửa nhà ăn.
Cao Huyền đã đến từ trước, anh mặc chiếc áo gió màu đen, đứng giữa làn
gió lạnh trông rất bắt mắt. Anh dẫn cô vào hiệu ăn, và lại ngồi ở vị trí lần
trước.
Vừa ngồi xuống ghế Xuân Vũ đã vào đề ngay: "Có việc gì quan trọng thế
ạ?"
"Về chuyện ông Mazolini." Cao Huyền cúi đầu nói rất khẽ, cứ như đang kể
về 1 điều bí mật. "Hôm nay anh đã tra ra cái bí mật ấy."
Nghe đến cái tên Mazolini, Xuân Vũ lập tức thấy hồi hộp: "Là bí mật về
thời gian Mazolini rời Thượng Hải rồi mất hút à?"
"Đúng! Không ai biết năm đó ông ta đi đâu, đã phát hiện ra những gì, rồi
lại trở về cùng 1 cô gái Trung Quốc nữa."
"Kìa, đừng dứ nhau mãi nữa, bí mật đó là gì?"
Cao Huyền hạ thấp giọng, rất khẽ: "Ông ta đã tìm ra di tích cổ xưa ấy ở núi
Thiên Thương phía bắc tỉnh Chiết Giang. Dải núi trùng điệp trải dài 2 tỉnh
Chiết Giang - An Huy là vùng hẻo lánh vào thời đó. Một mình Mazolini
vào núi, rồi phát hiện ra di tích kia. Nhưng có 1 cụ già canh gác ở đó,
không cho người nước ngoài bước vào."
"Nó là di tích gì, có cần giữ bí mật đến thế không?"
"Nghe nói, rất bí hiểm, đó là kiệt tác của vị danh họa Trung Quốc cổ đại để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.