ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 188

lại. Bức tranh cổ xưa ấy có cái tên đặc biệt - Thập cửu tằng địa ngục đồ.
"Thập cửu tằng địa ngục đồ?" Xuân Vũ hít vào 1 hơi thật sâu. Lúc này họ
đã bưng đến các món ăn nhưng cô chẳng buồn ngó đến. "Tức là tầng 19 địa
ngục?"
"Không rõ nữa. Hiện giờ anh chỉ có thể đoán rằng trong bức tranh cổ ấy
của Trung Quốc có thể ẩn chứa điều bí ẩn cuối cùng - tầng 19 của địa
ngục!"
Xuân Vũ không đụng đến đũa bát, gật đầu: "Cũng tức là nói rằng, Mazolini
chịu đựng bao gian khổ đi tìm cái di tích kia, chỉ vì muốn phát hiện xem
tầng 19 của địa ngục là gì."
"Đúng thế. Nhưng khi Mazolini đến nơi, thì đã có người đến đó ẩn cư hơn
20 năm trời."
"Chính là cụ già ấy?"
"Đúng. Nghe nói cụ là 1 họa sĩ nổi tiếng hồi cuối thời Mãn Thanh, là dòng
dõi hoàng tộc họ Chu - thời Minh, nên cụ đã ẩn cư cho đến hết đời ở chốn
sơn lâm."
"Sao lại không cho Mazolini vào? Chỉ vì ông ta là người ngoại quốc à?"
Cao Huyền không dám khẳng định, anh chỉ nhún vai: "Chẳng biết nữa. Có
thể do nhiều nguyên nhân. Ngoài lý do Mazolini là người ngoại quốc ra,
anh cho rằng điểm cốt lõi là cụ già ấy không muốn cái bí mật kia bị tiết lộ."
"Bí mật về tầng 19 địa ngục? Chẳng lẽ cụ già sợ rằng nếu bí mật bị tiết lộ
sẽ gây nên hậu quả rất nghiêm trọng?"
"Có thể đó chỉ là sự ngớ ngẩn và gàn dở của người già cũng nên."
Xuân Vũ nghĩ ngợi rồi nói: "Vì thế, Mazolini đã phải nán lại đó 1 năm trời,
đúng không?"
"Đúng. Ở Thượng Hải, ông ta cũng đã học về quốc họa Trung Quốc. Vì
muốn biết được điều bí mật kia, ông bèn xin cụ già dạy vẽ cho, ông nói
mình chỉ vì nghệ thuật mà thôi. Ông bắt chước các ẩn sĩ Trung Quốc thời
cổ, cũng dựng lều tranh ở chốn núi rừng, không nề hà mọi khó khăn, chỉ
mong cụ già nọ sẽ cảm động."
"Rồi cụ già cũng bằng lòng?"
"Đúng. Lòng thành có thể lay chuyển cả đá, vàng! Cụ già bằng lòng nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.