ĐỊA NGỤC TẦNG THỨ 19 - Trang 219

Sái Tuấn

Địa ngục tầng thứ 19

Dịch giả: Trần Hữu Nùng

- 19 -

TẦNG 18 ĐỊA NGỤC

Sáng sớm Xuân Vũ mơ màng tỉnh giấc, bỗng 1 làn sáng trắng đập vào mắt,
cô chỉ có thể hé nhìn ra cửa sổ. Ngoài đó là 1 thế giới màu trắng bạc.

Đây là đợt tuyết rơi đầu tiên của mùa đông này.

Cô vội ngồi ngay dậy, nhìn ra qua ô cửa kính. Đầy trời là những bông tuyết
xinh xinh đang bay, lả tả rơi xuống đất. Trên nóc tòa nhà đối diện tuyết đã
phủ trắng xóa, những cành cây dưới sân cũng bám đầy tuyết, tuyết trải trên
mặt đất như rắc 1 lớp muối, có vài bạn sinh viên đã chạy ra vui đùa trên
tuyết.

Cô thấy nao nao xúc động, thành phố này đã lâu không thấy tuyết rơi nhiều
thế này. Nhưng rồi nhìn cảnh tuyết bay lòng cô lại se lạnh. Vì nhớ đến mùa
đông năm cô 11 tuổi, cái buổi chiều kinh hoàng tuyết rơi, cô đã mãi mãi
mất đi người cha thân yêu. Cô còn nhớ rất rõ mùa tuyết rơi năm ấy cũng hệt
như năm nay.

Không! Tuyết lần này còn đáng sợ hơn nữa.

Cô nhớ ra rằng hôm nay phải đi làm. 9 giờ sáng cô mặc bộ đồ trượt tuyết
rất dày, bước ra khỏi phòng.

Trên sân trường đầy tuyết, đâu đâu cũng thấy các sinh viên đang chơi đùa.
Tuyết rơi trên đầu Xuân Vũ, tan thành nước chảy trên mái tóc rồi rớt
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.