ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 1005

"Mộ Dung Thế tử có thể chắc chắn tìm được Vũ Văn Mẫn sao? Ngộ

nhỡ, Vũ Văn Mẫn đã bị Thái tử chuyển ra ngoài vậy phải làm thế nào?
Chẳng phải Thế tử sẽ công dã tràng ư?" Thượng Quan Thành không quan
tâm tầm mắt nguy hiểm của Mộ Dung Diệp, tâm thần vẫn đặt ở chuyện
quan trọng.

"Sau khi đoàn Bắc Nguyệt sứ giả rời đi, bản Thế tử cũng đã tăng

cường lính phòng thủ tuần tra Kinh thành, Vũ Văn Mẫn muốn chạy trốn
trong lòng bàn tay bản Thế tử, si tâm vọng tưởng!" Mộ Dung Diệp chau
mắt phượng, bờ môi cười châm biếm, vẻ mặt lười biếng, vẫn tùy ý như
thường.

"Chẳng phải cả Kinh thành đều trong ngũ chỉ sơn của Mộ Dung Thế

tử rồi ư? Ánh mắt Thượng Quan Thành lóe lên, có thâm ý khác nói.

"Bản Thế tử biết Ngũ Hoàng Tử có ý gì, không phải sợ bản Thế tử

khởi binh mưu phản thôi sao, Ngũ Hoàng Tử suy nghĩ nhiều quá rồi, bản
Thế tử thống lĩnh cấm vệ quân trong cung, Thành Phòng Quân bảo vệ kinh
đô an toàn cũng nghe theo bản Thế tử sai phái, nếu bản Thế tử muốn tạo
phản, đợi đến hôm nay chẳng phải làm điều thừa sao? Trực tiếp bức vua
thoái vị không phải càng thêm hữu hiệu mới đúng chứ?"Mộ Dung Diệp
nhẫn tâm vạch trần lời nói đầy hàm ý của Thượng Quan Thành, công bằng
nói.

Sắc mặt Thượng Quan Thành hơi đổi, sau đó lập tức khôi phục lại

bình thường, đáy mắt lóe lên vẻ đành chịu, y luôn thẳng thắn, có cái gì nói
đó, nhưng không như Mộ Dung Diệp, quả thật quá mức thẳng thắn, bày ra
tất cả việc nhỏ không đáng kể trên mặt bàn, ngay cả mưu triều soán vị cũng
có thể nói ra lưu loát, còn nói như nước chảy mây trôi như thế, tựa như
trong mắt hắn đây chỉ là chuyện hạt mè hạt đậu, để y cũng không biết nên
tiếp lời thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.