ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 104

giống như trâm bạch ngọc cố định tóc lại. Xong xuôi, Vân Lãnh Ca soi
gương đánh giá bản thân một chút, nhìn thấy không có chỗ nào không ổn,
bảo Vận Nhi và Ngâm Thư đi cùng mình.

Vân Lãnh Ca đến Phúc Thọ đường. Ở cửa đợi lão phu nhân đồng ý rồi

mới chậm rãi tiến vào.

Người bên trong thấy một mỹ nhân bước vào, mắt lập tức lóe sáng.

Vân Lãnh Ca mặc váy màu tím nhạt, bên ngoài khoác một tấm lụa mỏng
màu trắng, cổ tay áo thêu hoa lan thanh nhã, càng tôn lên làn da trắng như
tuyết, bên hông thắt lụa cùng màu, làm eo nhỏ càng thêm tinh tế, tóc rơi
trên vai, đầu chỉ cắm cây trâm vàng khảm ngọc, hạt ngọc buông xuống từ
cây trâm chuyển động nhịp nhàng theo bước chân của nàng, cả người càng
thêm vẻ linh động thoát tục, trên mặt không dùng phấn son, mang theo ý
cười, đôi mắt vừa chuyển động giống như phát ra những tia sáng, con
ngươi trắng đen rõ ràng, lộ ra ánh sáng của tự tin và cơ trí, mũi ngọc, miệng
nhỏ nhắn, thật sự là vô cùng xinh đẹp.

Trước kia trên mặt Vân Lãnh Ca luôn có một lớp trang điểm rất dày,

giờ phút này nàng lại mang mặt mộc bước vào, làm cho những người trong
phòng không thể tin được, thất thần nhìn chằm chằm Vân Lãnh Ca một lát.

Âu Dương Phong là người có phản ứng đầu tiên, mặc dù hắn khiếp sợ

dáng vẻ hiện tại của Vân Lãnh Ca, nhưng trong lòng vẫn khinh thường, có
lẽ Vân Lãnh Ca đang muốn hấp dẫn ánh mắt của hắn, muốn được hắn chú
ý. Hạ Ngữ Nhi lại có chút phẫn hận nhìn chằm chằm vẻ mặt thanh lệ thoát
tục của Vân Lãnh Ca.

Vân Lãnh Ca không để ý tới người ngồi ở hai bên, thản nhiên bước

thẳng vào trong phòng, cúi người hành lễ với lão phu nhân, khẽ nói: "Thỉnh
an tổ mãu, chúc tổ mẫu hàng năm vạn an." Giọng nói trong trẻo, khiến
người ta cảm giác như trong lòng có một dòng nước mát chảy qua, vô cùng
sảng khóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.