ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 1093

Khẽ kéo giãn khoảng cách của hai người, Vân Lãnh Ca nhanh chóng

cởi y phục ra, còn không ngừng kêu la: "Không được đến đây!" Bên này
mây mù lượn quanh, ngoài một thước thì không thể thấy rõ vật gì nữa.
sutucuoigaDie nd da nl e q uu ydo n

Mộ Dung Diệp ngẩn ra, rồi cười khổ, khi dễ hắn mất hết nội lực sao?

Nhưng thực lực của hắn vẫn còn, Ca nhi chỉ cách hắn hai thước, hắn tạm
thời vẫn có thể thấy rõ.

Bảo bảo gần bốn tháng rồi, Vân Lãnh Ca nghĩ ngâm suối nước nóng

sẽ có lợi cho đứa bé, sống ở đáy vực mấy ngày nay, không tiện nhất chính
là tắm rửa, mỗi lần đều rất phiền toái.

Vân Lãnh Ca cẩn thận dùng mũi chân thăm dò nước, nước âm ấm,

nhiệt độ vừa phải, thì yên tâm nhấc chân ra, nhưng không ngờ, nước sâu
hơn chiều cao của nàng, hơi sơ sẩy, nước đã tràn qua đầu, khiến nàng vùng
vẫy, hoàn toàn quên mất chuyện mình biết bơi.

Mộ Dung Diệp lập tức nhảy xuống, cánh tay vòng qua Vân Lãnh Ca

eo, để nàng nhô đầu ra, trong lòng ảo não, hắn quên mất độ sâu của nước,
mỗi lần hắn đến đây tắm rửa thì độ cao vừa tầm, lại quên Ca nhi thấp hơn
hắn một cái đầu.

Vân Lãnh Ca nhận thấy Mộ Dung Diệp đến gần, tay trắng nõn vội

vàng ôm chặt cổ hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn ướt đẫm tựa vào lòng hắn,
hoảng hồn thở phì phò chỉ trích nói: "Thường ngày tốc độ chàng chạy đến
nhanh như thế, vừa nãy sao chầm rì vậy."

Mộ Dung Diệp ôm nhuyễn ngọc ôn hương không mảnh vải trong

người, nghe nàng chỉ trích, lúng túng cười, hắn có thể nói thật ra hắn vừa
nhìn thấy tất cả cảnh đẹp, nhất thời nghĩ vẩn vơ, mất hồn, chưa kịp tỉnh táo
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.