ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 556

“Chẳng lẽ ta thật sự ở mãi cái chỗ quỷ quái kia tự sanh tự diệt sao?”

Mặt mũ Tứ di nương khổ sở, ngay sau đó giống như nghĩ tới điều gì, trong
mắt thoáng qua chút ánh sang: “Năm đó phu nhân liều mạng bảo vệ ta,
trước khi đi dặn đi dặn lại bảo ta giuusp nàng chăm sóc Nhị tiểu thư, nhưng
ngươi xem nhưng năm này ta làm chuyện gì cũng vì an nguy của bản thân,
coi những lời phu nhân nhân giao phó như gió thoảng bên tai, hoàn toàn
không quan tâm tới Nhị tiểu thư, nếu bây giờ ta còn khăng khăng một mực
thì không phải là có lỗi với ơn cứu mạng của phu nhân sao.”

“Tiểu thư, mình ngài cũng là nửa bước khó đi mà, nếu phu nhân biết

cũng sẽ không trách người.” Lôi ma ma nghe Tứ di nương nhắc tới chuyện
năm đó, sắc mặt cũng trở nên có chút nặng nề, thở dài.

“Dù thế nào ta cũng còn gương mặt này, ngươi xem hai ngày nay,

hàng đêm tướng phủ ở lại chỗ này của ta.” Tứ di nương hoảng hốt giơ tay
lên vuốt mặt của mình, giọng nói đùa cợt: “Nếu ta sớm ra ngoài, Nhị tiểu
thư cũng sẽ không phải một mình giả vờ ngu dại mới có thể giữ được, ta có
lỗi với phu nhân.”

Lôi ma ma nhớ tới ân tình năm đó của phu nhân, lắc đầu một cái, lại

thở thật dài.

Mấy ngày nay, ngoài mặt tướng phu gió yên sóng lặng, mỗi ngày

ngoại trừ thỉnh an lão phu nhân, Vân Lãnh Ca chỉ viết viết, vẽ tranh, ngày
trôi qua thật là thoải mái.

“Nhị tiểu thưu, Ngũ Hoàng tử, Lãnh thế tử, Âu Dương thế tử, Đại

công tử, Đại tiểu thư Hạ tướng quân phủ tới bái phỏng, lão phu nhân gọi
ngài qua đó.” Vận Nhi đi vào bẩm báo.

Vân Lãnh Ca đặt bút lông xuống, kinh ngạc nhướn nhướn mày, tử nữ

Hoàng thất, Vương thất, Đại thần dồn dập bái phỏng, ngày hôm nay cạo cái
gió gì đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.