ĐÍCH NỮ NHỊ TIỂU THƯ - Trang 739

“Sợ bọn họ không đồng ý sao? Thánh chỉ hạ xuống, ai cũng không

dám ngăn trở, Ca nhi nên sớm đi thêu tốt giá y chờ vi phu tới cưới nàng qua
cửa là được.” Hai mắt Mộ Dung Diệp ẩn chứa mong đợi nhìn Vân Lãnh
Ca.

Chỉ thấy đôi mắt hắn hết sức mê người, giờ phút này lại chăm chú

nhìn mình, gương mặt Vân Lãnh Ca không khỏi hơi ửng đỏ, khẽ cười nói:
“Nói chuyện ngày càng bạo dạn rồi, ta chưa cập kê làm sao có thể thành
hôn nhanh như vậy? Chàng nên mau trở về vương phủ đi, giữa ban ngày, cô
nam quả nữ ở chung một chỗ thật sự kỳ cục.”

Mộ Dung Diệp thấy Vân Lãnh Ca bắt đầu đuổi người, không khỏi uất

ức nói: “Vì sao Ca nhi luôn đuổi ta đi?”

“Ngoan.” Vân Lãnh Ca thấy hắn lại phát tác tính tình trẻ con, giọng

nói dịu dàng dụ dỗ: “A Diệp ngoan.”

Mộ Dung Diệp nghe vậy có chút dở khóc dở cười, buông tay Vân

Lãnh Ca, lòng bàn tay đầy vết chai xoa dung mạo như ngọc của nàng, nhìn
đôi môi như anh đào của nàng, trong mắt tỏa sáng, nhỏ giọng nói: “Ca nhi,
nếu làm bạn với nàng cả đời, cuộc đời này xem như không uổng.”

Vân Lãnh Ca nghe vậy, trái tim ấm áp, giơ tay lên cầm mu bàn tay Mộ

Dung Diệp, giữ tay hắn trên gương mặt của mình, ngẩng đầu nhìn hắn gần
ngay trước mắt, nhất thời trong lòng xúc động thật lâu, cảm động nhưng
nhiều hơn là cảm kích, nàng chưa từng nghĩ đến bọn họ sẽ đi đến bước hôm
nay.

“Còn nửa năm.” Mộ Dung Diệp thấy Vân Lãnh Ca không cự tuyệt hắn

chạm vào, trong lòng được khích lệ không dứt, động tác vuốt ve mặt nàng
càng mềm nhẹ hơn, có thâm ý khác nói.

Vân Lãnh Ca sao không hiểu hàm ý trong lời nói của hắn, hồng vân (ý

là sắc mặt ửng hồng) vừa biến mất lại xuất hiện trên má nàng, trong đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.