ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1097

Ngụy Ninh cầm lên một tách trà Bích loa xuân rồi đưa cho Minh Liêm,

Minh Liêm cúi đầu ngửi, buồn bã nói, “Cũng không phải ta tự hạ thấp
mình, nhưng chuyện mà Minh Trạm làm thì ta làm không được, có lẽ đại ca
cũng không thể. Nay đã như vậy, ngày sau chúng ta phải trông cậy vào
Minh Trạm mà lập thân, lúc trước không có giao tình, chẳng lẽ hiện tại còn
muốn đắc tội với hắn nữa sao? Hắn giúp ta vài lần, ta cảm thấy hắn thật
không tệ. Hiện tại Minh Phỉ nói trong nói ngoài, nói câu nào cũng có liên
quan đến thế tử, ta ngốc như vậy mà còn có thể nhìn ra lòng nàng, như vậy
trong mắt của Minh Trạm lại càng thêm khó xem.”

Ngụy Ninh thầm than, họ Phượng từ khi nào lại có một người thành thật

như vậy, Minh Trạm chỉ cho Minh Liêm ba năm lợi ích vậy mà Minh Liêm
liền cảm thấy Minh Trạm thật sự là người rất tốt.

“Tiểu cữu cữu, ngài có thể nghĩ cách giúp Minh Phỉ nhanh chóng xuất

giá hay không?” Minh Liêm cũng không còn cách nào khác, dù sao cũng là
thân muội muội, hắn không thể bóp chết nàng. Cũng may nữ nhi sẽ phải
xuất giá, đem Minh Phỉ đá ra ngoài, tốt hay xấu thì phải xem phúc phận của
nàng ở bên nhà trượng phu.

Chuyện này thật sự làm Ngụy Ninh khó xử, lúc ấy Minh Trạm được chỉ

hôn cho tiểu quận quân của đại công chúa Kính Mẫn, nhưng tiểu quận quân
sớm qua đời, Minh Trạm vì thu mua lòng người cho nên chẳng những thú
cái bài vị mà còn giữ đạo hiếu cho chính thê một năm. Từ đó, Minh Trạm
được tôn sùng là tấm gương hiền đức thủ lễ.

Hôn sự lần này của Minh Phỉ tuy rằng xảy ra chuyện nhưng dù sao cũng

đã ban hôn, nếu tiểu tử kia không chết thì Minh Phỉ sẽ bị gả sang đó, thánh
chỉ đã hạ, không thể thu hồi.

Minh Trạm có thể trì hoãn hôn sự, nhưng Minh Phỉ thì lại không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.