ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1797

để kẻ khác nhìn thấy ngươi chỉ có đức hạnh như vậy thì ngươi sẽ mất tất cả
uy nghiêm!”

“Có thể nói nhỏ nhỏ thôi.” Tiểu dâm tử trả lời.

“Cái giọng quang quác của ngươi có thể làm lủng cả khoang thuyền,

muốn nhỏ giọng cũng không được.” Nguyễn Hồng Phi không thể không
trấn an tiểu tình nhân đang muốn gây khó dễ này, ôn hòa nói, “Đợi lên đảo
rồi nói sau, nhất định sẽ cho ngươi như nguyện, đi thôi.”

“Được rồi, ta sẽ nhịn một ngày.” Tuy có chút bất mãn nhưng Minh Trạm

không phải là kẻ càn quấy, liền chấp thuận với Nguyễn Hồng Phi, “Ta
muốn ngủ trên chiếc giường này của ngươi một giấc.”

“Ngươi vừa rời giường chưa đến hai canh giờ mà, lại muốn ngủ nữa

sao?”

“Không, ta không thấy buồn ngủ, chỉ là cảm thấy giường của ngươi rất

rộng rãi và thoải mái.” Minh Trạm kéo Nguyễn Hồng Phi cùng nằm xuống,
nếu không thể làm gì thì cứ bàn chuyện chính sự cũng được.” Nằm xuống
gối, chia cho tiểu Phi Phi nhà hắn một nửa bên gối, choàng tay qua ôm thắt
lưng của người ta rồi thuận tiện bóp mông một chút, sau đó lại sờ sờ mặt
người ta, tay chân tác quai tác quái nhưng lời nói thì lại vô cùng đứng đắn,
“Phi Phi, ngươi có bao nhiêu cái đảo?”

“Tính cả lớn lẫn nhỏ thì có mười mấy cái, sao vậy?” Vuốt ve một bàn tay

của tiểu Minh ù.

“Nơi đó lớn bao nhiêu? Có lớn bằng Vân Quý không?” Minh Trạm tiếp

tục sờ soạng.

“Xấp xỉ.”

Minh Trạm mỉm cười rồi hôn một cái, nói, “Ngươi xưng vương đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.