ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1796

Hồng Phi, dưới đất lót thảm bằng lông dê trắng ngần, toàn bộ khoang
thuyền được vẽ lên một bức tranh thủy mặc hình quê hương gấm vóc, bàn
ghế trong phòng đều làm bằng gỗ trầm hương, mùi thơm ngạt ngào, ở giữa
có vài món đồ cổ trang trí, đều là những vật rất nhã nhặn.

Thanh thoát đẹp đẽ như vậy, còn thoải mái hơn cả Chiêu Nhân cung của

Phượng Cảnh Kiền.

Còn chờ cái gì nữa, tấm thảm dưới chân muốn êm bao nhiêu thì êm bấy

nhiêu, mềm mịn như bông, trong mắt của Minh Trạm thì phòng này không
có chỗ nào là không thích hợp để ***, hắn lén lúc đá cửa để đóng lại, sau
đó chuẩn bị thoát y phục, Nguyễn Hồng Phi kinh ngạc, “Ngươi muốn làm
gì?”

Minh Trạm nhẹ nhàng sờ lòng bàn tay của Nguyễn Hồng Phi, cười xấu

xa, mắt chớp chớp, bộ dáng vô cùng nhộn nhạo, biết rõ mà còn cố hỏi, “Phi
Phi, ngươi là thật hay là ảo? Nào, để ta thoát cho ngươi.” Nói xong liền đi
sờ thắt lưng của người ta, thỉnh thoảng còn động tay động chân, miệng
ngâm nga ca hát, “Một con ong nhỏ bay đến bụi hoa, bay a bay a, tiểu Phi
Phi của ta ơi, tiểu ái Phi của ta ơi…tiểu Phi Phi của ta ơi, tiểu ái Phi của ta
ơi….”

Nguyễn Hồng Phi chỉ cảm thấy bị ngạt thở, suýt nữa đã hôn mê. Hắn

khóa lại hai tay đang tác quái của Minh Trạm, Nguyễn Hồng Phi hỏi, “Ta
gọi ngươi đến đây để làm cái này hay sao?”

“Không phải buổi chiều mới đi gặp Lý Phương ư?” Minh Trạm ôm lấy

Nguyễn Hồng Phi, hai ánh mắt nhộn nhạo lấy lòng, “Ta sẽ không bỏ lỡ
chính sự đâu, Phi Phi, để ta làm đi, rất muốn làm mà.”

Tên tiểu dâm tử này thật đáng đánh đòn, Nguyễn Hồng Phi nói một cách

chính nghĩa, “Không được, bên ngoài đều là thị vệ, ngươi phải để ý giữ thể
diện cho ta một chút! Là chủ tử thì ngôn hành cử chỉ đều phải tôn quý, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.